Ngày hôm đó Phí Anh cũng không biết cậu đã đem Diệp Châu trở về bằng cách nào nữa. Cậu không thể nghĩ được bất cứ điều gì mà chỉ có thể chạy về phía trước. Có lẽ là may mắn vì Diệp Châu đã không muốn bỏ cậu lại một mình ở ngay thời điểm đó nhưng đó có khi nào chỉ là may mắn với cậu thôi. Có khi nào việc chết đi lại chính là điều mà Diệp Châu muốn làm nhất.
Phí Anh đã ngồi hàng giờ trong đêm chỉ để ôm Diệp Châu. Hắn không nói gì cậu cũng không nói gì, chỉ biết cố gắng cho hắn thấy hắn thực ra vẫn có thể dựa vào cậu mà đứng dậy. Bản thân cậu thực sự cũng không biết phải làm gì để khiến hắn được đối xử tốt hơn nhưng lại không thể cứ ở một bên khóc lóc tội nghiệp cho hắn được. Cậu phải làm cái gì đó, chắc hẳn là phải đủ sức mạnh để giữ được một người vẫn luôn có ý nguyện được chết đi.
"Diệp Châu!"
Diệp Châu không trả lời, hắn im lặng mà đến ngay một tiếng thở cũng chẳng phát ra ngoài. Hắn ngồi dựa đầu vào ngực Phí Anh, hai mắt cứ nhìn xuống sàn nhà mà chẳng biết nghĩ ngợi điều gì. Hắn vẫn chưa từng nói cho cậu nghe rốt cuộc gia đình hắn đã làm gì. Có khi họ đã nói ra rất nhiều thứ khiến cho hắn rơi vào tuyệt vọng cũng không chừng.
"Chúng ta kết hôn đi! Em muốn trói buộc anh, không cho anh anh nghĩ đến chuyện thất hứa nữa."
"Anh không muốn kết hôn với em sao?"
"Nếu anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tan-tinh-dich-cu/2970149/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.