Nhân gian đồn đại, Trấn Vũ Đế là vị Hoàng đế ngàn năm có một, hậu cung ba nghìn mỹ nữ nhưng chỉ dành riêng ân sủng cho một người - Thục Quý Phi. Chuyện tình của họ được truyền tai nhau vô cùng sướt mướt cảm động, ai nghe cũng lệ tuôn ngàn hàng. Kết quả của cuộc tình thâm cung bí sử lãng mạn ấy, là vị Nhị Hoàng tử xuất chúng độc nhất - Mộ Trường Nguyên.
Người ta nói, Nhị hoàng tử sinh ra đã có mỹ mạo tuyệt luân, hơn nữa trí tuệ hơn người, học một hiểu mười, là kì tài hiếm thấy, thừa hưởng khí chất thanh cao tao nhã như trăng khuyết của Thục Quý Phi, là mỹ nam số một kinh thành.
Vị hoàng tử tưởng như chỉ xuất hiện trong cổ tích ấy cứ ngày một lớn lên, càng trưởng thành càng lãnh đạm ít nói, phong thái lạnh lùng cạo ngạo như băng tuyết.
Như băng tuyết.
Khối băng tuyết ấy dường như đang vỡ vụn.
Ai mà tưởng tượng được, Mộ Trường Nguyên lúc này lại kéo tay một tiểu cô nương kém hắn bốn tuổi, mặt đỏ tai hồng ngại ngùng nói "Ta không biết đường về".
Dù sao sự thật so với đồn đại vẫn luôn khó chấp nhận. Thanh Vũ chậm chạp tiêu hóa hình ảnh mới của Nhị Hoàng tử, sau đó dùng tay nhỏ day trán. "Được rồi, ta dẫn điện hạ về, nhưng chỉ đến cửa Hoàng cung thôi."
Thế là, Mộ Trường Nguyên theo Thanh Vũ về cung.
Đêm đó, hắn không ngủ được.
Bộ dáng đáng yêu của tiểu cô nương đó khắc sâu vào trong đầu hắn, chỉ cần hắn nhắm mắt lại một cái liền nhìn thấy ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tan-roi-co-no-lai-duoc-khong/79943/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.