Sự xuất hiện của người này thực sự quá đường đột, ta nhất thời không phản ứng kịp, chỉ có thể đứng nhìn trân trối, bản thân như chết lặng đi mất một lúc.
Trường Nguyên vẫn giữ vững phong độ lạnh lùng liếc nhìn người lạ vừa xuất hiện, trong mắt bắn ra vài tia dò xét. Mộ Trường Minh lại trưng ra cái bản mặt vui mừng rất khó hiểu, Mộ Trường Vũ thì tiếp tục tít mắt cười, nghiêng nghiêng đầu nhìn đến. Bạch Lưu Thanh Uyển hơi trợn mắt nhìn nam nhân mới đến kia, môi nhỏ mím lại biểu thị sự ngạc nhiên không nói nên lời.
Ta mơ hồ cảm thấy, Lâm Viên Kiều đứng bên cạnh có vẻ không được vui cho lắm, cau chặt mày, nhăn nhó bước ra đối diện với người đứng phía trước ta: "Xin hỏi, vị công tử này là công tử phủ nào? Có quan hệ gì với Vũ Nhi?"
Nam nhân phía trước nổi giận, giậm chân một cái: "Vũ Nhi? Ai cho ngươi gọi muội ấy là Vũ Nhi! Có tin ta đập cho ngươi bẹp dí không?"
"phụt" Thật khó tưởng tượng Trường Nguyên lại đang nở nụ cười rất hứng thú nhìn ta, ta cau mày bắn ánh mắt chứa một triệu câu hỏi vì sao về phía chàng, cười? cười cái gì? chàng biết nam nhân này ư? rốt cuộc đây là ai?
Mộ Trường Minh nhìn Trường Nguyên cười thì hơi ngạc nhiên, nhướn mày một cái, sau đó lại khom lưng ghé tai Trường Nguyên nói mấy câu gì đó ta không nghe được, Mộ Trường Vũ vẫn cứ chung thủy làm kẻ đứng nhìn cả một màn này, vẻ mặt rõ ràng biết tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tan-roi-co-no-lai-duoc-khong/2839454/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.