Theo dòng suy nghĩ mà mọi thứ dần dần rõ ràng, Tư Đồ Thanh Lăng càng ngày càng xác định suy nghĩ của chính mình là đúng, trước tiên hắn quay sang Vân Cô Nhạn, muốn từ nơi đó biết thêm chút ít. Vân cô Nhạn không nói gì, chỉ hướng hắn gật đầu, ý bảo hắn nên hỏi Sở Mộ Hiên cho rõ ràng, Tư Đồ Thanh Lăng đành quay về phía Sở Mộ Hiên.
Sở Mộ Hiên đón nhận ánh mắt của Tư Đồ Thanh Lăng, nhìn nhau hồi lâu, nhưng vẫn yên lặng. Một lúc sau, hắn mới cắn môi dưới, mở miệng nói: “Ngươi muốn biết cái gì? Có phải liên quan tới việc thân sinh cốt nhục của ngươi đã chết trong tay chính ngươi?”
Tuy Sở Mộ Hiên chỉ nói ngắn ngủi hai câu, nhưng đối với Tư Đồ Thanh Lăng chính là ngũ lôi oanh đỉnh, hắn ngơ ngác đứng đó thật lâu, mới kéo Sở Mộ Hiên, lắc lắc bờ vai hắn, tức giận nói: “Có phải thật sự như vậy không? Ngươi thực sự mang thai? Sao không nói cho ta biết?”
“Ta vì sao phải nói cho ngươi?” Sở Mộ Hiên cúi đầu, tránh ánh mắt Tư ĐồThanh Lăng, nói.
“Bởi vì….Bởi vì nó cũng là con của ta!”
“Hừ, đúng rồi, nó cũng là con của ngươi! Rồi sao nữa, ngươi nên nhớ rằng, nó là bị chính tay ngươi giết chết…” Sở Mộ Hiên nói rồi lại nói, nước mắt bất giác trào ra, nhớ đến đứa nhỏ đã mất kia, tâm hắn lại rỉ máu, đau quá.
“Làm sao ta biết ngươi có thai, nếu ngươi không ăn trộm tình báo, ta cũng sẽ không đẩy ngươi…” Tư Đồ Thanh Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tan-hoa-khai/2067736/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.