Ngay sáng sớm hôm sau, Sở Mộ Hiên đã bị sự ồn ào đánh thức, binh lính đều đang khẩn trương chuẩn bị cho buổi xuất binh ngày hôm nay, Sở Mộ Hiên chỉ có thể cố nén cảm giác ghê tởm trong họng, cùng mọi người sắp xếp hành lí và thu dọn doanh trại.
Sau khi chuẩn bị ổn thỏa, Lý tướng quân liền mang binh lính tới giáo trường, ở nơi đó, quốc quân đang cử hành nghi thức xuất binh.
Tư Đồ Thanh Lăng lúc này một thân nhung trang, uy nghiêm đứng trên đài, nhìn xuống những hùng binh thiết kỵ Minh Thụy quốc bên dưới, binh lính bên cạnh Sở Mộ Hiên đều dùng một loại ánh mắt cực kì sùng bái nhìn quân vương anh minh thần võ của bọn họ, trăm miệng một lời hô vang: “Xin thề vì bệ hạ, vì Minh Thụy quốc anh dũng giết địch, không diệt Yến Bình quyết không trở về!”
Tư Đồ Thanh Lăng vui mừng nhìn ý chí chiến đấu sục sôi nơi các chiến binh, giơ lên một chén rượu, hất trên mặt đất, rồi đột nhiên nâng bình rượu lớn, hướng dưới đài hô to: “Thề diệt Yến Bình!” (Raph: Còn 1 câu nữa, QT ghi là “Dương quốc gia của ta uy”…nhưng ta không hiểu từ “dương” là gì nên bỏ. Ai hiểu thì bảo ta để ta sửa lại nhé:/)
Dưới bầu không khí sục sôi như vậy, Sở Mộ Hiên cũng có một loại xúc động muốn cùng tất cả hô vang, vào giờ phút này, hắn dường như quên đi mình vốn dĩ là con dân Yến Bình quốc mà chính là người Minh Thụy đích thực! Sở Mộ Hiên không khỏi âm thầm tán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tan-hoa-khai/2067713/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.