Tuy rằng đã ở trong hoàng cung bốn tháng, nhưng Sở Mộ Hiên chưa từng đến tẩm cung của Tư Đồ Thanh Lăng, phạm vi hoạt động của hắn chỉ giới hạn trong Ánh Nguyệt cung, Tư Đồ Thanh Lăng muốn gặp hắn, vẫn luôn tới đó, chưa từng truyền hắn tới tẩm cung mình. Cho nên thời điểm Sở Mộ Hiên đứng trước tẩm cung, bởi không đoán ra được ý đồ của Tư Đồ Thanh Lăng, hắn vẫn chậm chạp chưa bước vào.
“Bệ hạ đang đợi ngươi, vào nhanh lên đi!” Vân Cô Hồng thấy Sở Mộ Hiên dừng bước trước cửa phòng, vội thúc giục.
Sở Mộ Hiên vừa định mở lời thì trong phòng bất chợt truyền đến một giọng nói uy nghiêm: “Ngươi nếu đã đến đây, còn sợ cái gì?”
“Ai nói ta sợ, đi thì đi!” Sở Mộ Hiên nói xong, lập tức bước vào.
Tư Đồ Thanh Lăng lúc này đang ngồi trên bàn phê tấu chương, thấy Sở Mộ Hiên tới, liền buông tấu chương trên tay, tiến lên vài bước, ôm lấy vòng eo thon của Sở Mộ Hiên, ôn nhu dãi bày: “Sủng vật ngoan, đã lâu không gặp, trẫm thật sự rất nhớ ngươi!”
Câu nói của Tư Đồ Thanh Lăng đã xóa tan mọi lo lắng bấy lâu của Sở Mộ Hiên, hắn cảm thấy mũi cay cay, lệ đọng trong khóe mắt. Sở Mộ Hiên dùng sức cắn môi, cố gắng không cho nước mắt chảy xuống, rồi ra vẻ lạnh lùng nói: “Ít giả mù sa mưa đi, nói, lần này ngươi muốn tra tấn ta theo kiểu gì?”
Nghe thấy lời đáp của Sở Mộ Hiên, Tư Đồ Thanh Lăng nhíu mày, nói: “Trẫm không có ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tan-hoa-khai/2067701/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.