Sáng sớm ngày thứ hai, Sở gia một nhà bốn người bị áp giải ra khỏi thiên lao, nội quan đã chuẩn bị tốt xe chở phạm nhân từ lâu, sứ thần Minh Thụy quốc tới nơi, nhìn một chút bốn người nhà họ Sở, thỏa mãn gật đầu, một bên nói với Đinh thừa tướng: “Chuyện này Yến Bình quốc các ngươi đã làm rất tốt, ta nghĩ quốc quân của nước ta sẽ thấy được thành ý của các ngươi, hai quốc gia chúng ta sau này quan hệ cũng sẽ càng thêm hữu hảo.”
“Vậy làm phiền đại nhân trước mặt quốc quân quý quốc nói tốt cho chúng ta vài lời!” Đinh thừa tướng lấy lòng nói.
“Đó là đương nhiên rồi”. Sứ thần Yến Bình quốc nhìn những xe chở đầy những vàng bạc tài bảo, tơ lụa thượng hạng mà Yến Bình quốc tiến cống, sảng khoái đáp ứng. Nói xong, hắn vung tay lên ra hiệu cho đoàn mã xa, hô: “Chúng ta xuất phát!”.
Xe chở tù từ từ tới hướng tới gần Minh Thụy quốc, Sở Mộ Hiên cảm khái hàng nghìn hàng vạn lần trong lòng: phụ thân vì Yến Bình quốc cả đời khổ cực, kết quả lại cứ như vậy công dã tràng, hóa ra một nhà bọn họ phát thệ vĩnh viễn thuần phục dưới bóng quốc quân nhưng hắn lại vong ân phụ nghĩa như vậy. Sở Mộ Hiên thở dài một hơi, xem ra trên đời này ngoại trừ phụ mẫu thân nhân, bên ngoài bất luận kẻ nào cũng không thể tin tưởng.
Từ kinh đô Vĩnh Yên thành của Yến Bình quốc tới kinh đô Thụy Trữ thành của Minh Thụy Quốc phải đi khoảng chừng mười ngày. Trong mười ngày này, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tan-hoa-khai/19014/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.