“Tốt lắm, bữa sáng cũng ăn xong rồi, mặt cũng đã gặp rồi, nếu không có việcgì,tôi đi về trước, một lát sau tôi còn việc phải làm.” Nói xong,nàngliền xoay người rời đi.
Cung thần hạo mỉm cười nhìntheo nàng rời đi, thấy nàng đứng ở ngã tư chờ đèn xanh đèn đỏ, một bàgià đứng bên cạnh nàng, bà già ko biết hỏi nàng cái gì, chỉ thấy nànglúc đầu có vẻ bực mình nhưng ngay lập tức biểu tình liền biến đổi, nởmột nụ cười ôn nhu,nàng cúi đầu trả lời vấn đề của bà.
Nụ cười ôn nhu kia như phủ toàn thân nàng một vòng ánh sáng ấm áp, cáiloại cảm giác này lại mãnh liệt đánh sâu vào đáy lòng hắn, mà hắn, cũngko biết cái loại cảm giác này là gì
Hắn,có chút xúc động muốn giữ nàng lại!
Hắn biết khi tỉnh táo trở lại, hắn sẽ hối hận vì cái cảm giác này, nhưnggiờ phút này hắn lại theo cái cảm xúc này đuổi theo nàng đang từ đèn đỏbăng qua đường.
“Đợi chút.”Tayhắn nắm lấy cánh tay nàng.
“Ách ~~ anh còn có chuyện gì sao?” Lôi dĩnh kinh ngạc nhìn hắn hỏi đồng thởi giãy giãy cánh tay đang bị hắn nắm lấy
Đối với hành động của nàng, Cung Thần Hạo có chút nhíu mày, “Tôi đưa em về.” Hắn trả lời.
“Không cần, nhà của tôi cũng ở gần đây .” Lôi dĩnh cự tuyệt nói, nàng và hắn cũng ko phải chỗ quen thuộc gì,thì cần gì hắn đưa
“Tôi muốn đưa em về.”
“Bếu tôi nói tôi thích đi bộ về thì sao?” Lôi dĩnh liếc xéo hắn một cái.
“Chờ em quyết định, tôi sẽ trả lời em.”
Lôi dĩnh ngừng một chút, “Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tam-tong-giam-doc/209623/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.