Lôi Dĩnh ngây ngẩn cả người, còn hiệu lực ko sao? Đã kiên định nói với hắnlà “tin tưởng em”, hiện tại nàng có thể nói “No” được sao?
“Rất khó trả lời à?” Minh Thiên Mạch thấy thật lâu ko có đáp án, suy đoán trong lòng thêm sâu sắc
“Ko, lời nói ngày đó đương nhiên là còn hiệu lực” Đúng vậy, còn hiệu lực,nàng phải quản lý thật tốt trái tim của mình, phải nắm bắt mục tiêu đãxác định từ đầu, không vì Cung Thần Hạo mà thay đổi nó
Nghe được nàng nói còn hiệu lực, hắn ko cảm thấy mừng rỡ, lạnh nhạt nói “Anh chờem thật lâu, thật mệt mỏi, hôm nay em khiến cho anh cảm giác rất xa xôi, mặc dù em đang ở trước mắt, nhưng khoảng cách trong tim lại khiến anhko thể nào chạm đến em, điều này, làm anh rất bất an”
Nghe đượchắn trầm giọng nói, Lôi Dĩnh thật sâu đau nhói “Thật xin lỗi” . Hiệntại, ngoài ba chữ này ra, nàng ko biết nên nói gì cùng hắn
“Anhmuốn nghe ko phải là câu “thật xin lỗi” của em, những lời này em đã nóivới anh quá nhiều rồi, nghe rất nặng nề” Cho tới bây giờ, hắn ko chorằng mình là một người vĩ đại, vì thế trong tình yêu hắn cũng sẽ là mộtngười đàn ông hẹp hòi
“Thật xin lỗi……….. thật xin lỗi……….” Nướcmắt ko tiếng động rơi xuống, hình như nàng đã tổn thương hắn rất nhiềulần, nhưng vì cái gì mà hết lần này đến lần khác hắn chỉ một mực quantâm nàng, ko chịu buông tay? Nàng ko phải là một cô gái tốt, giống nhưmẹ hắn đã nói, nàng căn bản ko xứng với một nam nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tam-tong-giam-doc/1217921/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.