Cái thứ mà hắn gọi là cơm trưa quả thật cũng còn quá sớm , vì thế vào buổisáng , nàng đã đi vào trung tâm mua sắm, dù sao nàng biết hắn cũng sẽthanh toán tiền, cho nên quần áo nàng chọn mua luôn là thứ quý giá nhất, còn có một đống đồ trang điểm lớn , mỹ phẩm linh tinh cách loại , tấtcả bao lớn bao nhỏ đều để cho hắn xách , ai bảo vừa rồi hắn đòi đi theonàng , lúc này cực khổ như vậy là hậu quả hắn ko nghe lời
LôiDĩnh cầm một bộ quần áo , ở trước gương khoa tay múa chân , lại nhìnnhìn Cung Thần Hạo đang ung dung tựa vào ghế ngồi nghỉ ngơi nhìn nàng .Lôi Dĩnh xoay người có chút hồ nghi , đàn ông ko phải rất ghét hầu phụnữ đi dạo phố sao? Huống chi nàng còn để cho hắn xách thứ này thứ nọ??Bên cạnh hắn ko còn tồn tại mấy gói đồ to , vậy gói quần áo của nàng đâu
Vội vàng đi đến trước mặt hắn , nàng hỏi “Đồ của em mua đâu rồi?”
“Anh nhờ Lưu thúc đem chuyển chúng về nhà rồi” Cung Thần Hạo cười cười trảlời , mang theo đống đồ đó thật mệt , ko ngờ sau ba năm ko gặp , bảnlĩnh tiêu tiền của cô bé này càng ngày càng mạnh lên rồi
“Sao anh lại để cho Lưu thúc đem đống đồ về , rất nặng a!” Lôi Dĩnh cau mày nói , Lưu thúc nói như thế nào cũng là trưởng bối , sao hắn có thể làm nhưvậy được?
“Em cũng biết nặng à?” Cung Thần Hạo nhíu mày hỏi ngược lại, cô bé này , là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tam-tong-giam-doc/1217912/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.