Ba năm sau
“Tiểu Dĩnh”
Lôi Dĩnh ôm đứa bé quay người, đã nhìn thấy Tiêu Ngự Phi anh tuấn dựa vàoxe , cầm trên tay kính mát hướng nàng bắt tay, khóe môi nở nụ cười đẹp
Ba năm, nàng cũng ko thay đổi bao nhiêu , giống như năm tháng chưa bao giờ lưu lại dấu vết trên gương mặt trẻ con của nàng . Nàng căn bản ko giống như một người mẹ nhỏ
“Anh sao lại tới?” Lôi Dĩnh ôm đứa trẻ tươi cười đi lên phía trước nói, ba năm nay,hắn luôn cách một haitháng sẽ đến thăm nàng 1 lần, cho nên đối với sự xuất hiện của hắn, nàng cũng ko cảm thấy kinh ngạc
Tiêu Ngự Phi đứng thẳngngười , đem kính râm treo vào trước ngực , hay tay đặt lên mặt Tử Huyênvỗ vỗ, cười nói “Nhớ tiểu Huyên Huyên , nào……….Huyên Huyên, cho ba nuôiôm một cái”
Chỉ thấy đứa bé con tay giơ ra, giọng nóibúng ra sữa kêu lên “Ba nuôi………ba nuôi……..ôm………ôm” Hiển nhiên nhìn thấyhắn, nó rất vui vẻ
Tiêu Ngự Phi nhận Huyên Huyên trongtay Lôi Dĩnh, hướng lên mặt Huyên Huyên hôn một cái “Có nhớ ba nuôikhông a?” Nhìn Huyên Huyên ánh mắt hắn tràn đầy sủng nịch
Lôi Tử Huyên cười khánh khách gật đầu “Nhớ………Huyên Huyên có nhớ cha nuôinha……………nhớ…………..nhớ………..nhớ lắm đó.. Huyên Huyên gần đây rất ngoannha…………..ba nuôi có nhớ Huyên Huyên không?” Đôi mắt sáng long lanh thẳng tắp nhìn hắn , sau đó cái miệng nhỏ nhắn lại “chụt” ở trên mặt hắn 1tiếng thật lớn
“Ha…………ba nuôi cũng rất nhớ Huyên Huyên”Nói xong, hắn lại hôn lên hai má Huyên Huyên vài cái, sau đó lại ômHuyên Huyên vòng vo hai vòng
Lôi Dĩnh khoanh hai tay,cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tam-tong-giam-doc/1217890/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.