“Tiểu DĨnh, ngươi hôm qua đi trộm hả?” Tiểu Mễ nhìn Lôi Dĩnh trêu chọc nói 
“Đúng vậy a! có trộm được quốc bảo ko? (*đồ quý)” Cao Tuyết xoay xoay ghế dựa, đồng thanh phụ hoa 
Nàng hiện tại ko còn sinh lực đi để ý lời nói của các nàng nữa, nàng hiệntại chỉ muốn 1 thứ, chính là….muốn ngủ a! Hắn tối hôm qua, đúng là đòihỏi vô độ, mãi đến 6 giờ mới chịu buông tha cho nàng, có thể thấy, LôiDĨnh vốn là ngủ ko bao nhiêu, hiện tại còn có thể đi làm đã là kì tích 
Tiểu Mễ cùng Cao Tuyết thấy nàng ko quan tâm, liền nhún nhún vai trở về vị trí làm việc của mình 
Lúc nàng rời giường thì hắn còn ngủ, chắc hẳn phải vậy, hắn khẳng định làcũng rất mệt mỏi, cho nên nàng cũng ko muốn đánh thức hắn, nàng cần thẩn rời khỏi ngực hắn, làm bữa sáng, viết tờ giấy , rồi đi làm, tuy rằngnàng cũng muốn ngủ, nhưng mà, nàng còn phải họp a! Cũng chẳng thể xinphép được 
Sau khi về nhà tối hôm qua, nàng đã suy nghĩ thật lâu,đối với nỗ lực của Thiên Mạch, nàng thực rất cảm động, nhưng mà bây giờnàng đã ko còn xứng để được hắn yêu, nhất là từ khi hợp đồng này bắtđầu, nàng đã ko còn xứng để cho bất kì kẻ nào yêu. Nàng ko phủ nhận lúccòn học đại học, nàng đã thâm yêu hắn, muốn ỷ lại hắn, thích hắn, nhưng 3 kia năm trôi qua, rất nhiều chuyện đã thay đổi, huống chi là con người 
Có lẽ 3 năm trước, lúc hắn rời đi, nàng đã định trước chuyện nàng và hắnsẽ ko có kết quả!! 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tam-tong-giam-doc/1217850/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.