2 giờ đêm 
"Reng...." Âm thanh của điện thoại vào đêm khuya có vẻ dị thường chói tai 
Tiêu Ngự Phi nhíu mày, theo giấc mơ bừng tỉnh, mò tay lên đầu giường, mở đèn bàn ra, lấy điện thoại tiếp chuyện, tay phải dụi dụi mắt 
"Tiêu Ngự Phi, ai vậy?" 
"Ai vậy? Ngoại trừ cái người luôn bị ngươi cúp máy là ta thì còn có ai?" 
"Vừa nghe đến giọng nói quen thuộc này, Tiêu Ngự Phi chút nữa đã phát ra tiếng thở dài 
"Mẹ, mẹ biết hiện tại là mấy giờ rồi ko?" 
"Đương nhiên biết, là bảy giờ tối a" Tiêu mẫu nói rất đương nhiên 
"Mẹ đã quên Paris và T sai lệch nhau bảy giờ sao?" Nàng ko phải lúc sáng đã gọi điện rồi sao? 
"Mẹ hiện tại ko ở Brazil, mẹ ở Thụy Sĩ" Tiêu mẫu cãi lại 
Lại đổi chỗ? "Mẹ, Thụy Sĩ và T cũng lệch nhau bảy giờ" Mệt mỏi a! 
"Được rồi! Cho dù bên kia đã khuya, thì đã sao? Mẹ hiện tại ko gọi điện thoại cho con, còn có thể tìm được con sao? Con cũng ko ngẫm lại đã treo điện thoại mẹ bao nhiêu lần, lần nào gọi cũng nói "tôi đang làm việc, córảnh xin mời gửi thư thoại" ! Còn còn muốn bắt mẹ chờ bao lâu a?" 
Tiêu Ngự Phi thở dài "Ngày hôm qua ko phải là mẹ đã gọi điện thoại rồi sao?Mẹ nên cùng ba ở bên kia an ổn tuổi già" 
"Mẹ biết, nhưng mà......" 
"Mẹ, rốt cuộc là có chuyện gì, nói đi!" 
"Con trai à!" Tiêu mẫu thở dài 
Tiêu Ngự Phi vừa nghe thấy lời dạo đầu nay, trong lòng lập tức có dự cảm bất an 
"Con có biết mẹ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tam-tong-giam-doc/1217837/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.