Ngoài cửa sổ, mưa rơi mãi khiến trời chiều càng thêm ảm đạm. Trong phòng, hai nam nhân dây dưa không dứt, dường như có thể quấn lấy nhau như vậy mãi mãi. Cuối cùng, mệt mỏi chiến thắng tất cả, hai người cùng thỏa mãn, miễn cưỡng rời khỏi khách sạn.
Liên Điền khoác trên người bộ âu phục màu bạc cao cấp của nhãn hiệu Prada, đứng ở trên đường y mới phát hiện Lý Kiến phải cao hơn mình tới tám, chín xen-ti-mét. Thân hình Liên Điền thuộc dạng cao gầy, nhưng Lý Kiến còn cao hơn y phân nửa cái đầu, thân thể lại cường tráng. Hai người đứng cạnh nhau chả giống thúc – chất tẹo nào, Liên Điền bị dáng vẻ nam tính của tên đứng bên cạnh che lấp hết thảy – buồn bực vô cùng. Liên Điền mặc dù hai mươi tám tuổi nhưng khuôn mặt ngây ngô như búp bê trong tủ kính.
Lý Kiến mặc áo sơ mi, quần bò; anh tuấn, tự tại. Ánh mắt sắc sảo, nét mặt trầm tĩnh không hề giống một thanh niên mới mười chín tuổi. Hai người đứng ở cửa khách sạn, nhìn qua cũng biết họ vừa làm chuyện gì, quả thật là xứng lứa vừa đôi.
Liên Điền thấy thể hình Lý Kiến mạnh khỏe như vậy cũng không ngạc nhiên lắm. Anh họ Trình Liên An của y vốn kế thừa dáng dấp cao to, vạm vỡ của nam tử Trình gia – con của anh ta có như thế cũng không có gì là lạ, nói đến đây, Liên Điền tủi thân: nam nhân trong Trình gia dường như chỉ có mỗi Liên Điền là gầy yếu như thế này. Nhiều lúc tự hỏi không biết có phải mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tam-thuan-chuc-ai/91579/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.