Lục Nguyên lại giơ tay cướp lấy thiên cấp linh mạch. Lục Nguyên phát hiện thiên cấp linh mạch trong tay Hoang Chi Tử cực kỳ nhiều, nhiều đến một ngàn năm trăm, so với lúc hắn có được thiên cấp linh mạch càng nhiều, Hoang Chi Tử thật là người giàu có. Thu gom thiên cấp linh mạch của Hoang Chi Tử, số lượng thiên cấp linh mạch của Lục Nguyên nhảy đến một ngàn bảy trăm cái. Hoang Chi Tử tất nhiên không khả năng chỉ đơn giản có thiên cấp linh mạch, một phần vận mệnh thiết tắt mà thôi. Lục Nguyên còn trông thấy thần vật. Trung đẳng thần vật, cao cấp thần vật đều có. Ba cái trung đẳng thần vật là quả cầu cỡ cái đầu, một cái đỉnh, một cây cầm. Cao cấp thần vật là một cây quạt xanh thẫm, loại cao cấp thần vật này so với trung đẳng thần vật thì mạnh hơn rất là nhiều, không phải mạnh về mặt lượng mà là chất, cực kỳ mạnh. Tổ cha nó! Hiện tại Lục Nguyên chỉ muốn chửi thề. Cái này thật không khoa học. Mình dù gì cũng là khí vận đệ nhị tử, muốn có trung đẳng thần vật là muôn vàn khó khăn, mỗi lần có được rất là gian nan. Trong hai mươi mốt tầng kế hoạch Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo tỏa sáng tài năng, dưới tình huống như thế mới có được năm cái trung đẳng thần vật, phút cuối cùng tăng lên chín kỷ nguyên. Kết quả Hoang Chi Tử thật giỏi, gã chẳng những sớm thăng lên chín kỷ nguyên mà còn có ba trung đẳng thần vật, khiến Lục Nguyên ghen tỵ chết được. Khoa trương nhất chính là cao cấp thần vật phải cỡ cảnh giới chủ văn minh mới dùng được, Lục Nguyên chưa từng thấy qua. Hoang Chi Tử hiện tại là cảnh giới phó chủ văn minh mà thôi, kết quả gã đã có cao cấp thần vật, thật là người so với người tức chết được. Tuy nhiên, may là tất cả đều rơi vào tay hắn rồi. Hoang Chi Tử chết rất hay, rất tuyệt. Nếu không thì dựa theo khí vận của gã, Lục Nguyên cảm giác lần sau gặp mặt hắn chưa chắc kiềm được đối phương. Lục Nguyên tiếp tục xem xét thứ khác. Hoang Chi Tử có rất nhiều pháp bảo, thiên mệnh chiến luân tốc độ còn nhanh hơn súc địa thành trần tất nhiên hắn hớn hở lấy. Lục Nguyên phát hiện trong tay Hoang Chi Tử trừ thứ bị hắn phá hỏng ra còn có ba cái tiên thiên linh bảo. Mặc dù chỉ là hạ cấp nhưng tiên thiên linh bảo có đến vài cái thật khiến người câm nóin. Tất nhiên thiên mệnh chiến luân cũng là tiên thiên linh bảo cấp thấp, có thể cho tốc độ siêu cấp. Công pháp bí tịch càng là một đống, bí tịch đẳng cấp cỡ bằng vân vô tượng thì nhiều đến mấy chục bản, bí tịch thứ cấp có mấy trăm bản. Những này bí tịch có đến từ thái cổ tiên cổ phật cổ, còn có một chút đến từ văn minh khác, thậm chí một số là di tích của nhiều kỷ nguyên trước. Hoang Chi Tử khí vận quá tốt, gặp được cả núi. Cái này, cái này, cái này, phục rồi! Lục Nguyên thật sự khâm phục, hắn không có bí tịch gì, đa số là thông qua Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo phục chế mà ra, kết quả trong tay Hoang Chi Tử có một mớ. Tuyệt thật, Hoang Chi Tử đáng chết, chết hay chết diệu. Ủa, cái này là... Đây là một phần bản đồ, rõ ràng bị khuyết thiếu. Trong đầu Lục Nguyên lục tìm và đã nhận ra bản đồ này từ đâu ra, chính là bản đồ thượng cổ kiếm giả mộ. Hắn có hai phần, không ngờ Hoang Chi Tử có một phần, được lắm, coi như mình trám đầy một phần bản đồ. Hiện tại tám phần tàn đồ mình góp được ba phần, chỉ cần tìm đủ tám phần là có thể đi tìm thượng cổ kiếm giả mộ. Lục Nguyên rõ ràng cảm giác được, khi đến thượng cổ kiếm giả mộ thì thực lực sẽ tiến xa. Đồ đạc của Hoang Chi Tử xem như dừng tại đây, nhưng dù có nhiêu đây thôi thì tài sản đủ đè bẹp Lục Nguyên rồi. Gia sản của Lục Nguyên có thể lấn lướt chín kỷ nguyên bình thường, do đó có thể tưởng tượng Hoang Chi Tử giàu cỡ nào. Đương nhiên quan trọng nhất không phải di sản của Hoang Chi Tử mà là khí vận của gã. Năm đó hắn giết chết Tiên Chi Tử rồi cảm giác khí vận chỉ tăng một chút, giết chết khí vận chi tử có thể cảm giác rõ ràng khí vận tăng cao. Lần này hắn giết Hoang Chi Tử cũng cảm giác được khí vận tăng một bậc, nhưng lại thấy không thích hợp, lờ mờ cảm thấy giết Hoang Chi Tử tăng khí vận không nhiều bằng khi giết Tiên Chi Tử, vậy là sao? Theo lý thì chuyện này không thể nào, khí vận của Hoang Chi Tử chắc chắn trên Tiên Chi Tử nhiều. Vậy phần khí vận này đi đâu rồi? Tới đẳng cấp này khí vận một khi cướp đoạt chuyển dời thì văn minh cảnh khác có thể quan sát, nhưng phát hiện nó rất ít hướng tới chỗ Lục Nguyên, đa phần hóa thành hình dạng như rồng, tựa một cổ long viễn cổ bay tới một hướng. Mọi người nổi lên tò mò, Lục Nguyên ngây ra. Lục Nguyên nhảy ra định chộp khí vận như cổ long viễn cổ. Nhưng khí vận này nhìn không thấy, sờ thì chỉ cảm giác được chứ sao có thể chặn. Khí vận như rồng một đường đi có không ít người ngăn chặn nhưng đều thất bại, không có ai thành công cả. Phút cuối khí vận rơi vào một gã đàn ông đầu trọc. Gã đàn ông đầu trọc há miện hút, khí vận khổng lồ như cổ long viễn cổ rơi vào miệng gã. Chỉ thấy gã đàn ông đầu trọc khí vận liên tục tăng vọt, không ngừng tăng lên, đã vượt qua đối thủ muôn đời tu luyện lại, Thường Nga, cũng vượt qua chủ pháp cổ văn minh. Gã đàn ông đầu trọc đó chính là chủ thái cổ văn minh. Khí vận của Hoang Chi Tử tại sao lại giáng xuống người chủ thái cổ văn minh chứ? Có rất nhiều người giật mình, chỉ có Mệnh Lý phó chủ văn minh là không biến sắc mặt, lão sớm đoán biết. Qua nửa ngày, người khác đều phân tích ra tại sao khí vận của Hoang Chi Tử giáng xuống người chủ thái cổ văn minh, giải thích hợp lý nhất chỉ có một, chủ thái cổ văn minh sớm làm gì đó trên người Hoang Chi Tử rồi, vậy nên lúc gã chết thì khí vận chuyển hướng chủ thái cổ văn minh. Chủ thái cổ văn minh rất độc ác, không ngờ, không ngờ làm chuyện như vậy. Hoang Chi Tử là đồ đệ của gã, nghe nói rất được xem trọng, đã sớm mưu đồ khí vận đồ đệ, thật khiến người khinh thường. Phó chủ hỏa chi văn minh cảm giác tìm ra đồng đạo, gã cũng làm chuyện giết đồ cầu đạo. Việc này nhiều người nói gã trơ trẽn, giờ có chủ thái cổ văn minh đứng đầu tàu thì không có ai sỉ vả gã nữa. Giết đồ cầu đạo có người làm bạn thật là tốt. Chủ thái cổ văn minh cảm thấy hơi giận, không sai, gã đúng là có ở trên người Hoang Chi Tử bày ra thiên địa phiên phúc long xà khởi lục chân quyết. Bản thiên địa phiên phúc long xà khởi lục chân quyết này thái cổ là trời, Hoang Chi Tử là đất, tời đất lật đổ. Nếu Hoang Chi Tử chết thì khí vận sẽ tự động rơi vào tay chủ thái cổ văn minh, bản bí quyết này khá bí ẩn, trừ chủ thái cổ văn minh ra không có người thứ hai biết. Chủ thái cổ văn minh vốn muốn chờ Hoang Chi Tử tăng lên chủ văn minh cảnh mới giết đồ cầu đạo, tăng thực lực. Nếu mọi chuyện theo kế hạch, Hoang Chi Tử ở cảnh giới chủ văn minh chết thì chủ thái cổ văn minh sẽ hoàn toàn hấp thu gã, thực lực biến mạnh sánh vai bằng chủ pháp cổ văn minh còn có thể được vô cùng khí vận, cộng thêm gã là người duy nhất nắm giữ bí mật vĩnh hằng chủ, đến khi ấy có cơ hội rất lớn tăng lên cảnh giới vĩnh hằng chủ. Đừng nói là trung ương thiên triều, cho dù là đám văn minh cảnh trong vĩnh hằng tinh vực đẳng cấp cao hơn trung ương thiên triều cũng phải bái phục gã. Hiện tại Hoang Chi Tử ở chín kỷ nguyên thì chết hoàn toàn ngoài dự đoán của gã, làm kế hoạch không thể thực hành được, sao không khiến chủ thái cổ văn minh giận dữ cho được. May là kế hoạch đã tiến hành đến một nửa, ít nhất khí vận của Hoang Chi Tử cơ bản chuyển dời đến trên người chủ thái cổ văn minh. Gã thậm chí còn biết một chút có được khí vận của Hoang Chi Tử mới biết. "A, bảy khí hợp nhất, không ngờ Hoang Chi Tử tiểu tử này ẩn giấu đồ tốt bảy khí hợp nhất như vậy, thật là ngoài ý muốn. Có bí mật này thì ta sẽ tăng càng nhiều thực lực." chủ thái cổ văn minh thầm nghĩ nhiều điều. Thực lực của chủ thái cổ văn minh kém hơn mấy người pháp cổ, phật cổ. Nhưng tương lai gã chắc chắn sẽ bao trùm trên tất cả. Điều này đừng nói là gã tin tươngr, chủ văn minh cũng tin. Khí vận giữa Hoang Chi Tử và thái cổ kết hợp lại hết sức kinh khủng, rất rõ ràng khí vận trên người Lục Nguyên không bằng. Thường Nga lạnh lùng cười nói: - Thái cổ, không ngờ ngươi vô sỉ như vậy. Thường Nga xem như được mở rộng tầm mắt, lúc trước chưa từng thấy ai vô sỉ như vậy, giờ coi như đã hiểu, khiến người không khâm phục không được. Chủ thái cổ văn minh nở nụ cười nói: - Sao vậy? Thường Nga tiên tử, khâm phục ta vô sỉ ư? Kẻ vô sỉ mới là kiêu hùng, làm thành việc lớn. Không bằng ngươi đến phụ tá ta, làm đế hậu của ta, ta sẽ mang ngươi kiến thức cảnh giới càng cao. Thường Nga cười lạnh, tấn công càng sắc bén, bây giờ nàng nhắc tới chủ thái cổ văn minh là thấy buồn nôn rồi. Trận đại quyết chiến ngưng cố tinh vực này vẫn đang tiếp tục. Lục Nguyên và Hoang Chi Tử chỉ là một góc trong trận đại quyết chiến mà thôi. Lục Nguyên giết chết Hoang Chi Tử xong cũng đang suy tư, bây giờ mình làm cái gì đây. Trong kế hoạch hai mươi mốt tầng thật ra chỉ có chiêu thức chứ không có cực hạn. Cái gọi là cực hạn chỉ văn minh cảnh mới đánh ra được. Vậy nên trong kế hoạch hai mươi mốt tầng mặc dù Lục Nguyên học rất nhiều chiêu thức lại không học bao nhiêu cực hạn. Chiêu thức cực hạn rất hữu dụng, khá là có ích. Khi văn minh cảnh đấu nhau, so kè chiêu thức chính là so bì về chiêu thức cực hạn. Hiện tại Lục Nguyên có tổng cộng mười chiêu thức cực hạn, có thể nói là vượt trên phó chủ văn minh khác. Nhưng Lục Nguyên muốn học càng nhiều chiêu thức cực hạn hơn nữa. Lục Nguyên trông thấy có hai người đang đấu nhau, một là cầm chi phó chủ văn minh, một người là hồ chi phó chủ văn minh, thực lực ngang nhau. Hồ chi phó chủ văn minh có ảo thuật rất giỏi, cầm chi phó chủ văn minh có cầm âm lợi hại, đều có ưu khuyết điểm riêng. Nhưng mới bắt đầu cầm chi phó chủ văn minh bị Hoang Chi Tử làm bị thương, vết thương không nhẹ, bây giờ đối mặt hồ chi phó chủ văn minh thì đương nhiên rơi vào thế yếu. Mặc dù cầm chi phó chủ văn minh miễn cưỡng khiến vết thương không nặng, cố khiến tinh thần không bị ảo thuật mê hoặc nhưng vẫn bị hồ chi phó chủ văn minh làm bị thương. Xem tình hình thì không bao nhiêu chiêu nàng sẽ chết dưới tay hồ chi phó chủ văn minh. Hồ chi phó chủ văn minh cười khanh khách nói: - Cầm Chi muội muội, hôm nay ngươi sẽ chết trong tay ta. Lúc trước ngươi có Nho Chi phó chủ văn minh tình lang cứu giúp, hiện tại thì không ai giúp ngươi nữa chứ gì? Hồ chi phó chủ văn minh có chút đắc ý, có thể giết địch thủ truyền kiếp tại đây là một chuyện rất sảng khoái. Hồ chi phó chủ văn minh chợt khựng lại, nàng bỗng cảm thấy có cg đang nhìn chằm chằm mình. Nàng quay đầu lại xem, ngây ngẩn, đây chẳng phải là Lục Nguyên đấy sao? Lục Nguyên và Hoang Chi Tử chiến đấu cách không xa, hồ chi phó chủ văn minh thấy rõ ràng, nàng biết hiện tại sát lực của hắn không gì sánh bằng, thấy hắn nhìn mình thì sợ đến hòn vía lên mây. Lục Nguyên mỉm cười nói: - Chiêu thức cực hạn của ngươi chắc là huyễn cực hạn, không tệ, ta đã học xong. Đây là cực hạn thứ mười một Lục Nguyên học được. Quá nghịch thiên rồi! Mới đây đã học xong một cái. Nhưng hồ chi phó chủ văn minh không rảnh để ý chuyện đó, nàng chỉ có ý nghĩ duy nhất là chạy trốn thôi. Đương nhiên vì chạy trốn nàng phóng thích ra cửu linh hồ hỏa, chớp mắt chín hỏa hồ xung thiên hóa thành chín cái tạm thời có sức chiến đấu văn minh cảnh chắn trước mặt, đây chính là cửu linh hồ hỏa của nàng, có thể tạm thời hóa sinh ra con rối có sức chiến đấu văn minh cảnh. Làm xong những điều này, hồ chi phó chủ văn minh lập tức bỏ chạy ra xa. Trốn! Đây chính là uy phong hiện nay của Lục Nguyên. Lục Nguyên mỉm cười nói: - Muốn thoát khỏi tay ta, nếu đổi thành người chín kỷ nguyên rưỡi thì ta không nghiêm túc đuổi theo có khả năng thoát được, hưng ngươi vĩnh viễn không đủ tư cách đó. Tám kỷ nguyên tầm thường làm sao là đối thủ của Lục Nguyên được. Lục Nguyên hư không đánh ra một chưởng, chớp mắt chín con rối hồ hỏa bị tiêu diệt. Lục Nguyên lại ngự thiên mệnh chiến luân pháp bảo mới vào tay này, rót pháp lực vào trong đó, chớp mắt bay nhanh như chớp. Tốc độ của thiên mệnh chiến luân là súc địa thành trần cũng phải công nhận kém một bậc, tốc độ của hồ chi phó chủ văn minh làm sao nhanh đến thế được, chớp mắt bị đuổi kịp. Lục Nguyên dùng chỉ làm kiếm, vài kiếm đánh ra, đâm xuyên hồ chi phó chủ văn minh. Lại giết chết một thủ lĩnh văn minh, người trước là Thiên Lý. Lần trước giết chết Thiên Lý có chút kích động, cảm giác này nhạt dần, giết một thủ lĩnh văn minh bình thường thật ra không có gì ghê gớm lắm. Cái này là bởi vì đã giết chết Hoang Chi Tử. Ngay cả Hoang Chi Tử còn giết được thì những người khác đúng là chẳng có gì đáng ngại cả. Cầm chi phó chủ văn minh nhìn mà mắt trợn to há hốc mồm, nàng biết rõ sự lợi hại của hồ chi phó chủ văn minh, kết quả không chống được mười chiêu dưới tay Lục Nguyên đã chết rồi. Thật là! Thật là khiến người nói không nên lời. Lục Nguyên đánh chết hồ chi phó chủ văn minh xong bỗng nhận ra một điều rằng. Bây giờ trên chiến trường ngưng cố tinh vực này trừ những chủ văn minh, muốn tìm đối thủ địch lại hắn là cực kỳ khó khăn, dù là chín kỷ nguyên rưỡi cũng không phải đối thủ của hắn. Bởi vì chủ văn minh đã kiềm chế nhau, cho nên tại ngưng cố tinh vực hắn tung hoành vô địch. Chính mình có thể đại sát tứ phương. Hắc! Hay! Lục Nguyên ngẫm nghĩ một lúc, quyết định đi tìm phó chủ giản chi văn minh. Phó chủ giản chi văn minh là kẻ luôn muốn giết hắn, Lục Nguyên bay nhanh hướng giản chiến trường, vẫn dùng súc địa thành trần. Thiên mệnh chiến luân quá bá khí sẽ nghiền nát tất cả người cản đường, Lục Nguyên luôn không đi con đường bá khí. Rất nhanh đã tới chỗ có giản chi văn minh. Bây giờ giản chi văn minh đang tranh đấu với đồ chi văn minh. Đồ chi văn minh thực lực yếu hơn chút, nhưng vì có Lục Nguyên, nắm giữ cách phá chiêu thức giản chi văn minh, hai bên giao đấu tương đương, dù là phe nào cũng không rơi vào thế yếu. Lục Nguyên đang định đi tìm phó chủ giản chi văn minh, vừa vặn thấy cái tên Giản Vân Sầu, liền không khách sáo một bước rơi xuống cạnh gã. Mấy đệ tử của Giản Vân Sầu còn huênh hoang nói: - Ai đó, dám tới đây hả? Giản Vân Sầu mặt trắng như tờ giấy, gã nhận ra Lục Nguyên. Giản Vân Sầu mấy lần âm thầm hại Lục Nguyên, khi đó hắn rất yếu nhưng giờ thì đã trưởng thành vô cùng. Lục Nguyên vung tay một cái liền giết chết Giản Vân Sầu.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]