Chương trước
Chương sau
Một kiếm này hiện lên mọt vòng tròn.
Lục Nguyên không ngừng khoanh tròn lại.
Không sai hiện tại ai cũng nhìn ra là Lục Nguyên khoanh tròn.
Một số văn minh phó chủ nhìn thấy kiếm khoanh tròn này liền có điều suy nghĩ.
Miêu đao phó chủ văn minh thủy chung không ngăn cản được bất kể là cuồng bá trảm kích đều bị Lục Nguyên dùng kiếm khoanh tròn mà ngăn cản,, miêu đao phó chủ văn minh cũng biết rốt cuộc Lục Nguyên dùng kiếm pháp gì, bởi vì bộ kiếm pháp này ở kỷ nguyên trước rất nổi danh, hắn lại chém một đao về phía trước.
Hủy diệt tri đao, vòng tròn chi kiếm, giao thủ rồi lại giao thủ.
Miêu Cổ văn minh phó chủ vốn cũng chỉ là áp trận nhưng hiện tại thấy Miêu đao phó chủ văn minh không thu thập được đối thủ thì cũng nhúng tay vào, công bằng thì có ý nghĩa gì hủy diệt mới quan trọng, năm đó Kiếm Cổ văn minh uy danh bao nhiêu, hiện tại đã bị diệt đã bị diệt thì không còn ý nghĩa gì nữa.
Hai tay của Miêu Cổ văn minh phó chủ còn đang ở trong ống tay áo của mình, hắn cũng chưa tính lấy ra thì tay áo của hắn đã khẽ run lên, xuất hiện cổ trùng vô tận, những cổ trùng này tràn ngập khắp thiên địa, vô tận cổ trùng trong nháy mắt xuất hiện số lượng cực nhiều, hơn nữa chất lượng cũng không thấp, tất cả đều có sức chiến đấu của Thế Giới cảnh.
Những cổ văn minh dĩ nhiên có tiền lực của văn minh cảnh.
Trong đó có một thứ goi là ức độc chi cổ, ức độc chi cổ này là một đoàn vạn độc chi cổ, mỗi một loai vạn độc đều là ăn hàng vạn chủng độc dược mà trưởng thành, đem hàng vạn độc chi cổ này tập trung vào một chỗ thì có thể giúp nhau công kích, cuối cùng chỉ còn một thứ là ức độc chi cổ, loại ức độc chi cổ này khá đáng sợ, ngay cả độc chi văn minh cũng biết miêu chi văn minh có ức độc chi cổ, không hề đơn giản, đã có một vị độc chi văn minh độc diễm văn minh phó chủ nếm qua một ít dịch của nó, sau đó ức độc đã thành danh thiên hạ.
Loại ức độc chi cổ này vô cùng nhỏ bé, xen lẫn vào chính giữa vô tận trùng làm người ta không phát hiện ra được.
Chúng có một thân hình cự đại vô cùng lớn, toàn thân thanh sắc quang mang lóe lên, có sáu mươi bốn con, to hàng trăm trượng, gọi là thiết giáp văn minh cổ loại thiết giáp văn minh cổ này khá cứng rắn, lực công kích kỷ nguyên cao thì lực phòng ngự lại càng cao hơn, không ngừng hướng về phía Lục Nguyên mà đánh tới, dùng đại lực phá khai kiếm quang của hắn.
Còn có một loại rất nhỏ tên gọi là Thao Huyết Thập phượng cổ, loại thao huyết thập phượng cổ này có thể khống chế huyết dịch của đối thủ, chỉ cần để cho Thao Huyết Thập Phượng cổ nhập vào người thì tuyệt đối không phải chuyện đơn giản, từng có một người pháp lực văn minh cảnh bị Miêu Cổ văn minh phó chủ dùng Thao Huyết Thập phượng cổ này đánh vào khiến cho vô cùng khó chịu, nhức nhối.
Ngoài ra còn có rất nhiều loại trùng cổ quái giấu trong hải đại quân, nhưng chỉ cần Lục Nguyên bị một con chui vào võng kiếm thì có thể lập tức bị khống chế đông cứng lại.
Hiện tại Lục Nguyên thừa nhận Miêu đao phó chủ văn minh và Miêu cổ phó chủ văn minh hiệp lực công kích tạo ra thực lực thật là khủng bố, một người thực lực ba kỷ nguyên một người thực lứchai kỷ nguyên liên tiếp công kích hắn sức mạnh không thua gì hai người ba kỷ nguyên hợp lực tấn công, chỉ sợ bốn kỷ nguyên gặp phải cũng phải đổi sắc.
Mà trước sự vây công như vậy kiếm của Lục Nguyênvẫn không ngừng khoanh tròn.
Một kiếm vòng tròn vẽ ra đầu óc Lục Nguyêndần hiện ra Kiếm Viên chi đạo.
Cái goi là Kiếm Viên chi đạo ngăn cản đủ dạng vật lý công kích, đủ loại cổ trùng công kích, lúc đầu Lục Nguyênkhông hiểu nổi nhưng sau khi phát ra Kiếm viên chi đạo thì phát hiện các công kích của cổ trùng lập tức bị ngăn lại không gì không thể ngăn cản được.
Ngay từ đầu khi giao thủ, Lục Nguyên liền phát hiện ra Miêu đao phó chủ văn minh cùng Miêu cổ phó chủ văn minh hai người này rất mạnh, Lục Nguyêncũng không vội, dứt khoát phòng thủ chắc rồi mới tính chuyện phản kích, kỳ thật ở trong thiên địa thành tựu văn minh cảnh cũng chỉ có mấy trăm người không ai dễ đối phó. Lục Nguyêndần dần thăm dò phát hiện ra công kích của hai người cũng có ưu điểm và nhược điểm, chỉ cần một lúc nữa mình phản kích lôi đình thì họ nhất định sẽ bị giết chết.
- A thật là đẹp.
Võ Diệu văn Minh phó chủ cất tiếng nói. 0
- Đây không phải là kiếm pháp của kiếm viên văn minh phó chủ năm đó sao? Hắn đã từng nghe qua đại danh của Kiếm Viên văn minh phó chủ nhưng chưa từng nhìn thấy Kiếm Viên văn minh phó chủ ra tay.
- Không.
Võ diệu văn minh phó chủ nói:
- Ta cùng với Kiếm Viên văn minh phó chủ năm đó giao thủ nhưng cũng chỉ là giao thủ bình thường, đại khái biết Kiếm viên văn minh phó chủ sâu cạn thế nào, thực lực của Kiếm viên chi đạo đúng là rất cao nhưng kiếm viên văn minh phó chủ cũng chỉ có thể ngăn cản được người cùng thực lực mà Lục Nguyên lấy một chọi hai đối phó với hai đối thủ mạnh mẽ mà vẫn không bị sao, thực lực phải trên cả Kiếm viên văn minh phó chủ.
- Lục Nguyên đúng là trò giỏi hơn thầy nhân vật khó có.
Võ Diệu văn minh phó chủ khen một tiếng, đúng thế Lục Nguyên đạt tới tình trạng này hắn cũng phải khen ngợi.
Mà lúc này không chỉ một mình Võ Diệu văn minh phó chủ phải biến đổi sắc mặt
Những người vốn khinh thị Lục Nguyên không còn dám khinh thị hắn nữa, cho dù phương diện khác không tốt lắm nhưng phương diện kiếm viên chi đạo này Lục Nguyên rất xuất sắc.
Một trận chiến này có thể nói Lục Nguyên danh chấn văn minh cảnh.
Vốn Lục Nguyên cái gọi là danh chấn thiên hạ đối với văn minh cảnh chỉ là trò cười không có mấy người thực sự để ý.
Mà trận chiến này thì khác hiện tại Lục Nguyên đã đạt tới văn minh cảnh hơn nữa chiến đấu tới mức sinh động.
Lục Nguyên một trận chiến này thành danh, Miêu đao văn minh phó chủ và Miêu Cổ văn minh phó chủ này cảm thấy rất mất thể diện hai đại văn minh cảnh liên thủ đối phó với một người mới lọt vào văn minh cảnh mà không làm được gì thật là mất mặt, đồng thời pháp lực của bọn họ cũng tiêu hao đi một chút, văn minh cảnh dĩ nhiên là có pháp lực khổng lồ nếu như dùng pháp lực đấu với người dưới văn minh cảnh thì mười vạn năm cũng không tiêu hao hết, nhưng giữa các văn minh cảnh đối chiến với nhau, pháp lực của bọn họ tiêu hao rất nhiều.
Lục Nguyên con đang phòng thủy tuy nhiên bây giờ cơ bản cũng phải phản kích, thăm dò rõ ràng ưu khuyết điểm của Miêu đao vào Miêu cổ.
Lục Nguyên đang định phản kích. Bạn đang đọc truyện tại - truyentop.net
Đột nhiên hắn phát hinệ, có lẽ mình nên mượn cơ hội thăng cấ Hạ Thanh Thánh kiêm đạo, độc vật này rất phiền toái, hơn nữa còn có độc chi văn minh tồn tại, Lục Nguyên chỉ cảm thấy loài vật này càng thêm phiền toái, Độc chi văn minh đã xưng danh là độc chi văn minh, thủ đoạn dùng độc của bọn chúng nhất định không phải là trò đùa, hơn nữa mục đích của độc chi văn minh là hoang cổ văn minh, độc chi văn minh này một khi phát ra lực sát thương ngẫm lại nếu như hai phe trung ương thiên triều quyết chiến, kết quả nhất định là độc chi văn minh sẽ dùng độc dược hạ độc một mảng lớn.
Hoang cổ văn minh chuẩn bị quyết chiến Lục Nguyên cũng chuẩn bị, hắn muốn tìm cách làm thế nào để phá độc chi văn minh, muốn phá độc thì chỉ có thể phát triển thanh thành kiếm đạo, mà hiện tại chính là cơ hội tốt để thăng cấp thanh thành kiếm đạo. Thanh thành kiếm đạo muốn tăng lên chỉ có hai biện pháp một cách đó là hấp thu văn minh chi tự, tuy nhiên hiện tại tạm thời không tìm được dược chi văn minh tự, biện pháp thứ hai là dùng độc ma thanh thành kiếm đạo, không ngừng dùng các loại độc quang tôi luyện tới thanh thành kiếm đạo.
Mà hiện tại ở giữa cổ trùng có một loại ức độc chi cổ, ức độc chi cổ này rất lợi hại mỗi khi nó công kích Lục Nguyêncũng phải đem kiếm viên chi đạo tăng tới cực hạn, đồng thời tế lên thanh thành kiếm đạo.
Lục Nguyêntrong lòng thầm nghĩ.
Tuy nhiên muốn bắt lấy ức độc chi cổ cũng không dễ dàng, bản thân ức độc chi cổ cũng không lớn, giấu ở trong trung hải, đồng thời còn phải di động cấp tốc, bí mật, không hề dễ dàng.
Tuy nhiên Lục Nguyên còn có phong chi tinh linh, Lục Nguyên vừa tế ra phong chi tinh linh cô cô thì phát hiện ra cô cô xuất hiện ở đẳng cấp chiến đấu này khá nguy hiểm tùy tiện có thể bị đánh chết, tuy nhiên Lục Nguyên kiếm thuật thông huyền, kiếm viên chi đạo tuyệt đỉnh, hoàn toàn một chút dư ba cũng không xuất hiện trên người của cô cô.
Lại thêm một chút độc, tuy nhiên trải qua sự giảm bớt của kiếm viên chi đạo Lục Nguyênnhìn về phía cô cô cô cô gật nhẹ đầu, hiểu ý Lục Nguyên muốn truy tìm khí tức của độc, nó bắt đầu truy tung, mà Lục Nguyêncũng tế lên thanh thành kiếm đạo đem mấy tầng độc kia gọt sạch.
Coo cô bắt đầu truy tung cô cô truy tung thiên hạ vô song.
Lục Nguyên phát hiện ra Ức độc chi cổ ở đâu rồi pháp lực của hắn chuyển sang bên đó, có rất nhiều cổ trùng chết dưới tay của Lục Nguyên. Hắn lập tức bao phủ viên cực thần kiếm hóa thành một vòng tròn đem ức độc chi cổ bao phủ vào trong đó, sau đó ném vào trong tân kiếm thế giới.
Ức độc chi cổ này sau khi được ném vào trong tân kiếm thế giới thì lập tức giãy dụa, tuy nhiên lực lượng phòng ngự của vòng tròn rất mạnh, ức độc chi cổ hoàn toàn không trụ được, trong nháy mắt phóng xuất ra đủ loại độc thích, nhưng đại bộ phận đều bị ngăn cản, một số còn bị thanh thành kiếm đạo phá, thanh thành kiếm đạo hiện tại bắt đầu nhận lấy kiếm viên tôi luyện không ngừng tăng lên.
Rất tốt.
Ức độc chi cổ tới đây có thể làm tăng lên thanh thành kiếm đạo thanh thành kiếm đạo không biết bao giờ mới đạt tới thanh chi văn minh kiếm đạo.
Cổ độc trọng yếu của ức độc chi cổ biến mất, miêu cổ văn minh phó chủ dĩ nhiên là cảm ứng được, hắn mất cổ độc như vậy thì tức giận liên tục mà Lục Nguyên cũng nhịn không được mà cười lên.
Lục Nguyên đang định động thủ phản kích, đột nhiên hắn phát hiện ra kiếm quang của mình dừng lại, chuyện gì xảy ra? Trong lúc kiếm quang dừng lại Lục Nguyên phát hiện toàn thân của mình như rơi vào trong băng hàn, đây là có chuyện gì? Mà miêu đao văn minh phó chủ và miêu cổ văn inh phó chủ hai người trong nháy mắt cũng phát ra công kích, hia người bọn họ nắm lấy sơ hở của Lục Nguyênmà tiến công, Lục Nguyên tuy hết sức ra tay nhưng vẫn bị bọn họ đánh trúng, mốtluồng đao khí như bài sơn đảo hải xâm nhập vào trong người Lục Nguyên, trong nháy mắt Lục Nguyên cảm thấy tân kiếm thế giới của mình bị phá hủy non nửa, thật đáng chết, kỳ thật đây cũng là đặc điểm chiến đấu của văn minh cảnh, đạt tới văn minh cảnh thân thể cùng với thế giới hoàn toàn ở cùng một chỗ, mà công kích cũng nhắm ngay tân kiếm thế giới mà tiến công, đây cũng là lần đầu tiên Lục Nguyênbị trọng thương, Lục Nguyên trong nháy mắt lại vẽ ra một cái vòng tròn.
Chuyện gì đây thân thể của mình sao lại lạnh như vậy?
Miêu đao văn minh phó chủ và miêu cổ văn minh phó chủ hai người không cho Lục Nguyên cơ hội trầm tư, công kích của bọn họ một lần nữa lại tới, mà công kích của bọn họ càng ngày càng hung hiểm, thân thể của Lục Nguyên trở nên chamaj hơn nửa nhịp, Lục Nguyên cảm thấy ở giữa kinh mạch của mình như có băng tuyết bao phủ, đây cũng là nguyên nhân khiến cơ thể của hắn cứng ngắc.
Nếu là cổ trùng như vậy thì miêu cổ văn minh phó chủ giở trò quỷ.
Lục Nguyên chống đỡ lại công kích của hai đại văn minh cảnh rồi nhìn về phía miêu cổ văn minh phó chủ:
- Băng cổ?
- Xem ra ngươi cũng chú ý tới, đây chính là Vô Hình Băng Tuyết thuấn Di Cổ.
Miêu Cổ văn minh phó chủ lại cười quái dị:
- Loại vật này có thể thuấn di đến trong cơ thể của ngươi, chúng ta lúc ra tay đã bí mật phát huy tác dụng của vô hình băng tuyết thiên tàm thuấn di.
Khó trách thì ra là thế Lục Nguyên coi như đã hiểu tai sao Kiếm viên chi đạo của mình ngăn trở bất kỳ công kích gì kết quả đều bị trúng chiêu hóa ra loại vô hình vô cảnh này còn có thể thuấn di.
Loại băng tuyết thiên tàm thuấn di cổ là một thứ rất tà môn.
Thứ nhất vô ảnh vô hình, lúc tiến vào thân thể làm cho người ta cảm thấy không có cảm giác, đây là một nơi quái dị.
Thứ hai nó có thể thuấn di, bình thường thứ có thể thuấn di không ít, đạt tới hỗn động cảnh là người ta có thể thuấn di, tuy nhiên thứ này thuấn di không hề hạn chế.
Thứ ba là băng bình thường nó lạnh như băng.
Ba thứ này vô luận thứ nào cũng rất lợi hại.
Miêu cổ văn minh phó chủ có thể dùng pháp lực hai kỷ nguyên nhưng có sức chiến đấu ba kỷ nguyên, chính là nhờ có cổ trùng cổ quái này.
Miêu cổ văn minh phó chủ cười quái dị:
- Lục Nguyên đúng là kiếm thuật của ngươi không tệ nhưng vẫn phải chết ở nơi này.
Miêu cổ văn minh phó chủ phát ra vẻ âm hiểm lệ khí.
Lục Nguyên lúc này đã bị thương mấy chỗ, mắt thấy trong vòng mười chiêu hắn phải bị chết dưới tay của hai vị văn minh phó chủ.
Kiếm quang của Lục Nguyên hơi dừng lại, lại bị Miêu đao văn minh phó chủ chém tới đao khí cuồn cuộn đã xâm nhập vào giữa tân kiếm thế giới, tân kiếm thế giới đã bị đao khí chiếm lấy một nửa, kỳ thật đằng sau nó còn tiểu thiên thế giới, chỉ cần tiếp tục đánh tiểu thiên thế giới cũng xong, mà tiểu thiên thế giới đã cùng với bản thân hòa thành một thể, tiểu thiên thế giới không còn thì bản thân cũng bị tổn thương vô cùng ghê gớm.
Miêu đao văn minh phó chủ sảng khoái cười ra tiếng.
Miêu cổ văn minh phó chủ cũng âm u cười.
Lục Nguyên trước mắt sắp tử vong, mà Lục Nguyên hiện tại cũng biết đã đến lúc cực độ nguy hiểm, phải làm sao bây giờ?
Ức độc chi cổ liệu có thể giết loại độc cổ này không?
Lục Nguyên nghĩ nghĩ sau đó lập tức chỉ huy một kiếm quang vòng tròn những kiếm quang này xâm nhập vào trong vô ảnh vô hình băng tuyết thiên tàm thuấn di cổ, hiện tại mấu chốt chính là ức độc chi cổ liêu có thể đối phó với loại thuấn di cổ này không, Lục Nguyên rất lo lắng nhìn.
Thành công.
Lục Nguyên trong nháy mắt phát hiện băng tuyết thuấn di cổ không còn, trong lòng vui vẻ, lập tức thúc dục đạo viên sắc kiếm quang này xuyên qua, cứ như vậy toàn bộ băng tuyết thuấn di cổ đã phải tử vong, lần này vô cùng mạo hiểm, cũng may rốt cuộc đã dựa vào ức độc chi cổ mà vượt qua.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.