Chương trước
Chương sau
- Bây giờ Hoang Chi Tử đi lấy hỗn độn văn minh mảnh vỡ để trùng kích thái cổ văn minh, không rảnh quan tâm ngươi, hãy để ta giết ngươi đi!
Cửu Hoang Thai cười nhạo nói.
Người khác cất tiếng cười nói:
- Đâu cần Cửu Hoang Thai đại ca ra tay, để Cửu Hoang Cực ta là được rồi. Thế giới cảnh thất tầng như ta ngược Lục Nguyên thế giới cảnh lục tầng hoàn toàn không thành vấn đề.
Đó là một thanh niên cực kỳ kiêu ngạo, tay cầm trường đao. Đừng trách đám người xem thường Lục Nguyên, một là năm đó khi hắn biến mất mới là thế giới cảnh lục tầng, pháp lực cấp bậc thấp nhất trong Văn Minh Thánh Địa, thứ hai Lục Nguyên bị Hoang Chi Tử tùy ý một kích đánh trọng thương rồi mất tích hơn hai năm, có vẻ tang gia bại khuyển. Đương nhiên điều này Lục Nguyên rất oan, hắn là đi theo Nho Chi phó chủ văn minh tu hành. Thứ ba rất đơn giản, hoang đụng phải kiếm bình thường có tuyệt đối tâm lý ưu thế, đều cho rằng mình thắng chắc.
Cho nên trong đám người thế giới cảnh thất tầng Cửu Hoang Cực càn rỡ nhìn Lục Nguyên, bộ dạng như dễ dàng chém gã rớt xuống.
Cửu Hoang Cực bước ra nói:
- Trận chiến này để ta đối phó.
Gã tới trước mặt Lục Nguyên, vênh váo nói:
- Lục Nguyên đúng không? Người như ngươi cũng dám đối đầu với thái cổ văn minh chúng ta, thật là buồn cười. Bây giờ ngươi hãy quỳ xuống nhận tội với ta, ta có thể nói Hoang Chi Tử đại ca suy xét thả ngươi.
Gã luôn ngang ngược kiêu ngạo vô cùng, không chỉ vì thân phận này mà còn một thân phận khác, là con trai của phó chủ hoang hải văn minh hơn nữa là đứa con được yêu thương, bình thường Hoang Chi Tử còn nể mặt gã vài phần. Nguồn truyện: Truyện FULL
Lục Nguyên nghe vậy giận dữ mà cười, bây giờ hắn có sức chiến đâu cao nhất toàn thế giới cảnh, lâu rồi không ai mở miệng kêu hắn quỳ xuống cầu xin tha thứ. Người thái cổ văn minh đúng là một tên so với một tên cuồng, một tên tiếp một tên vọng, không dạy cho họ một bài học thì đúng là có lỗi với bản thân.
Cửu Hoang Cực trường đao xoay chuyển, hoang khí mạnh mẽ chém hướng Lục Nguyên.
Một đao kia hùng hồn đại khí, trong một đao như có vô cùng biển cả tản ra. Đây là hoang hải văn minh đao pháp của phụ thân gã, phó chủ hoang hải văn minh. Gã không thể luyện thành văn minh cấp, đem đao pháp cải tạo thành cấp diệt thế cũng rất có uy lực, cách một đường chỉ, chém hướng Lục Nguyên.
Lục Nguyên lập tức lấy ra Dưỡng Ngô tiên kiếm chặn.
*Ầm!*
Hai bên ở không trung va chạm.
Lục Nguyên lập tức bị đánh bay đi, một đường rơi vào vị hồ bạc. Cửu Hoang Cực lập tức thừa thắng truy pháp. Đao pháp của gã càng xinh đẹp, một đao tiếp một đao đuổi theo gắt gao, đánh đến Lục Nguyên chỉ có nước chống đỡ chứ không phản kích được. Liên tiếp truy kích hơn mười chiêu thì ầm một tiếng, Cửu Hoang Cực đánh Lục Nguyên vào vị chi tâm trong vị hồ bạc.
Vị chi tâm! Là trung tâm của vị chi hồ.
Chỗ đó sẽ không sinh ra hỗn độn văn minh mảnh vỡ nhưng độ toan rất mạnh, coi như chủ thái cổ văn minh vào đó cũng cực kỳ khó chịu, cấp thiên tôn vào thì là tìm chết.
Chiến thắng!
Cửu Hoang Cực rất là tùy ý giơ đao lên nói:
- Lục Nguyên bình thường ở trước mặt ta mà dám không quỳ xuống xin ta, là đi tìm chết mà. Cho nên dưới đao của ta chỉ chống mười lăm chiêu là chết, thật nực cười.
Cửu Hoang Cực rất là đắc ý quơ đao.
Đúng vậy, Lục Nguyên nổi danh thiên hạ thì sao chứ? Dưới đao của mình chỉ có thể chống mười lăm chiêu liền bị chém vào trong vị chi hồ, thakạt vô dụng.
Cửu Hoang Cực có vài phần đắc ý, mình giết Lục Nguyên nổi danh thiên hạ, đến lượt mình nổi tiếng rồi.
Lục Nguyên cứ thế thua?
Ba đế tử pháp cổ văn minh đều giật mình, ban đầu họ bản năng cho rằng Lục Nguyên sẽ không thua, nhưng giờ tình hình bày ngay trước mắt, Lục Nguyên thua, hơn nữa bị người đánh vào trong vị chi tâm vị chi hồ chết chắc. Ở đó độ toan siêu cao, Lục Nguyên chết chắc rồi. Đây là sao? Họ muốn đi cứu Lục Nguyên nhưng trong phút chốc bị đối thủ quấn lấy không thoát ra được.
Người thái cổ văn minh cũng ngây ra. Lục Nguyên cứ thế chết rồi? Chết dễ quá đi? Phút chốc người thái cổ văn minh cũng hơi khó hiểu, dù sao Lục Nguyên nổi danh thiên hạ. Nhưng ngẫm lại hai năm trước Lục Nguyên là thực lực thế giới cảnh lục tầng, mà kiếm thì bị hoang khắc chế cho nên thua chết dưới đao của Cửu Hoang Cực, chết trong vòng mười lăm chiêu cũng là chuyện cực kỳ bình thường, nghĩ vậy thì sự việc hợp tình hợp lý rồi.
Lục Nguyên tại sao thua được? Thua trong tay Cửu Hoang Cực thế giới cảnh thất tầng thái cổ văn minh?
Bây giờ thực lực của Lục Nguyên là thế giới cảnh bát tầng cộng thêm kiếm khắc hoang, cho dù chém thế giới cảnh thập tầng thái cổ văn minh trừ Hoang Chi Tử ra cũng đủ dùng, sao mà thua trong tay thế giới cảnh thất tầng được. Chuyện này càng quái lạ đây.
Vị hỗn độn văn minh thú, cực kỳ nhỏ, chỉ cỡ một hồ nước to thôi.
Thái Cổ và Pháp Cổ đấu nhau kịch liệt.
Cửu Hoang Cực cười to, vô cùng đắc ý nói:
- Lục Nguyên tầm thường chỉ là đá lót chân cho ta thành danh. Sau này vị chi tâm ta danh chấn thiên địa.
Lúc này còn chưa ra tay gồm thế giới cảnh cửu tầng Nguyên Tuyệt Tâm, Nguyên Tuyệt Xích. Thế giới cảnh bát tầng Cửu Hoang Thai, thế giới cảnh thất tầng Cửu Hoang Cực. Bốn người thấy Lục Nguyên rơi vào vị chi tâm vị chi hồ cực kỳ toan thì không ngừng lại đánh hướng Pháp Tiêu Đế Tử cùng Pháp Cường Đế Tử.
Lúc này Lục Nguyên bị hút vào vị chi tâm cũng rất lấy làm lạ. Chuyện gì vậy, sao mình có thể không làm gì được Cửu Hoang Cực thế giới cảnh thất tầng bình thường? Thật vớ vẩn. Nhưng lúc đánh nhau không biết tại sao mặt sau truyền đến lực hút cực mạnh làm hắn kiềm không được bị kéo xuống vị chi tâm. Lực lượng này mạnh đến hắn khó mà đối kháng.
Mười lăm đao chiêu của Cửu Hoang Cực nói thẳng ra là thêm vào chút pháp lực thôi, chân chính đánh mình vào trong vị chi tâm là do lực hút mạnh mẽ đó.
Vậy nên Lục Nguyên mới thua mà chẳng hiểu gì cả.
Bây giờ Lục Nguyên chỉ cảm thấy buồn bực vô cùng.
Trong vị chi tâm cường toan tổn thương cực kỳ lớn với Lục Nguyên.
Cường toan vị chi tâm tại sao hút mình vào đây? Lục Nguyên rất lấy làm lạ, vừa vận pháp lực chống cường toan vừa khắp nơi đánh giá, phát hiện cường toan vị chi tâm màu hổ phách. Sức quan sát của Lục Nguyên rất mạnh, bây giờ vận pháp lực vào đôi mắt nên phát hiện mấy chỗ rất nhỏ trong vị chi tâm dường như có đủ kiểu đủ dạng tế bào, những này tế bào không tính hoàn mỹ, căn bản không giống tế bào của hỗn độn văn minh thú. Tế bào giống thế giới cảnh, thậm chí là hỗn động cảnh này là sao chứ?
Không lẽ?
Lục Nguyên đột nhiên nghĩ ra một loại khả năng, nơi này là vị.
Vị nói trắng ra là chỗ ăn uống.
Tế bào khác trong đây có lẽ là tế bào thực vật bị hỗn độn văn minh thú nuốt.
Nếu nghĩ vậy thì hợp lý rồi.
Khoan đã!
Tại sao vị của mình cũng nhảy lên? Hơn nữa nhảy rất nhanh, dường như cộng hưởng với vị chi tâm hỗn độn văn minh thú. Đây rốt cuộc là chuyện gì? Lúc này, một ý niệm cường đến không gì sánh bằng truyền vào óc Lục Nguyên, khiến hắn hiểu đầu đuôi câu chuyện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.