Chương trước
Chương sau
Dù là ai đều không sánh bằng Hoang Chi Tử.
Mấy khí vận chi tử khác đều kém hơn Hoang Chi Tử quá xa.
Mặc dù Lục Nguyên là thiên tài nhưng so với Hoang Chi Tử thì yếu rất nhiều.
Thế mà bây giờ Lục Nguyên lại nói muốn mười năm đuổi kịp Hoang Chi Tử, một trăm năm chặt đầu Hoang Chi Tử.
Đây là siêu cấp cuồng ngôn! Cuồng đến không thể cuồng hơn! Tất cả người có mặt không tin vào cuồng ngôn này.
Hoang Chi Tử ngây ra, ngoáy tai nói:
- Ngươi nói gì? Ngươi nói là muốn trong mười năm đuổi kịp ta, trong một trăm năm chặt đầu ta xuống? Ha ha ha ha, ha ha ha ha, quá buồn cười, thật là buồn cười quá đi! Yên tâm, ngươi không cần chờ mười năm, trăm năm, trong Văn Minh Thánh Địa ngươi sẽ chết vào tay ta.
Gã nhẹ gõ Hồng Hoang Thần Kích, nói:
- Ta từng chặt đứt kiếm của ngươi một lần thì có thể làm lần thứ hai. Khi chặt đứt kiếm của ngươi lần thứ hai cũng sẽ lấy mạng ngươi.
Cuộc quyết đấu giữa Hoang Chi Tử và Lục Nguyên, cùng với cuồng ngôn kinh người của Lục Nguyên dấy lên xôn xao, thật lâu sau mới bình tĩnh lại. Tất nhiên vẫn có rất là nhiều người nhìn Lục Nguyên. Lục Nguyên này về mặt tần hồn thật cường, cũng quá cuồng. Người cuồng nhất trong một vạn năm ngàn người chắc nên thuộc về Lục Nguyên.
Đương nhiên họ không cho rằng bản lĩnh thật sự của Lục Nguyên mạnh bao nhiêu. Hơn hai năm trước chiến tích mạnh nhất của Lục Nguyên là thế giới cảnh lục tầng, thắng đối thủ thế giới cảnh thất tầng. Lắng đọng hơn hai năm không có chiến tích nào khác, Lục Nguyên có mạnh hơn cũng chẳng cường được bao nhiêu, hoàn toàn không thể so với nơi này đầy đường nửa bước văn minh cảnh, thế giới cảnh thập tầng, thế giới cảnh cửu tầng.
..........
- Ghê gớm thật.
Pháp Thánh Đế Tử đứng cạnh Lục Nguyên, khen ngợi.
Lục Nguyên nhún vai nói:
- Không có gì, con đường ta phải đi còn rất dài.
Lục Nguyên đánh giá Văn Minh Thánh Địa Môn. Tuy hắn đã tới Văn Minh Thánh Địa một đoạn thời gian nhưng vừa đến liền kình với Hoang Chi Tử, chưa đánh giá Văn Minh Thánh Địa Môn. Hắn nhìn Văn Minh Thánh Địa Môn, Lục Nguyên phát hiện hơi lạ. Văn Minh Thánh Địa Môn này không giống như cửa bình thường.
Cửa này hình tam giác rậm rạp rải rác, mà không phải một hình, nó gồm nhiều hình tam giác, mỗi hình vô cùng to lớn giao nhau. Hình tam giác như vậy e rằng cỡ vài ngàn cái, hợp thành một cánh cửa. Loại cửa thế này thật lạ quá, nhưng không thể phủ nhận trên cửa có hơi thở văn minh.
- Rất lấy làm lạ bộ dạng cánh cửa này, trông nó giống răng nanh lắm đúng không?
Pháp Thánh Đế Tử hỏi:
- Một cái răng to lớn.
- Đúng vậy.
Qua Pháp Thánh Đế Tử nhắc nhở Lục Nguyên mới nhớ đến, đúng là thật giống cái răng to lớn, một hàng mấy ngàn cái.
Pháp Thánh Đế Tử chắp tay sau lưng nói:
- Đây vốn chính là răng.
- Văn Minh Thánh Địa Môn là răng?
Lục Nguyên ngây ra không kịp phản ứng lại.
- Đúng vậy, là răng.
Pháp Thánh Đế Tử gật đầu, nói:
- Có lẽ ngươi còn chưa hiểu biết cái gọi là Văn Minh Thánh Địa. Văn Minh Thánh Địa là di thể của hỗn độn văn minh thú.
- Ở nhiều kỷ nguyên trước từng xuất hiện một con hỗn độn thú. Hỗn độn thú này trời sinh có hỗn độn khí tức, pháp lực bẩm sinh là pháp lực hỗn độn, bẩm sinh thần hồn là hỗn độn thần hồn, bẩm sinh cường đại sống tung hoành. Con hỗn độn thú này tu hành một loại công pháp quái lạ, gọi là Vĩnh Thế Bất Hủ Quyết, muốn mượn nó trùng kích vĩnh hằng vĩnh sinh, vạn cổ bất diệt, tung hoành vô số kỷ nguyên. Vĩnh Thế Bất Hủ Quyết của nó đúng là có môn đạo, tiếc rằng muốn xông vô số kỷ nguyên bất diệt đâu dễ như vậy. Cuối cùng con hỗn độn thú ở văn minh cảnh thì chết rồi, không thành công trùng kích kỷ nguyên bất diệt,
- Vĩnh Thế Bất Hủ Quyết của nó đúng là có chỗ kỳ diệu, có thể giữ lại di thể của nó. Cấp chủ văn minh bình thường di thể sẽ bị rất nhiều người giành giật, chỉ cần được đến một phần như là con mắt, trái tim đều cường đại lạ lùng, trong Năm Mươi Thiên Bảng có rất nhiều người như vậy.
- Nhưng hết cách, nó luyện tập Vĩnh Thế Bất Hủ Quyết, không có bất cứ ai lấy được thứ gì từ xác nó cả, bao gồm cấp chủ văn minh khác. Hỗn độn văn minh thú lấy trạng thái chết đi vĩnh viễn tồn tại, trải qua vô số kỷ nguyên. Tình cờ có người phát hiện tiến vào trong người nó được đến chút ích lợi, kết quả mỗi cách một đoạn thời gian dài, hỗn độn văn minh thú đã chết sẽ mở răng một lần, chúng ta nhân dịp đó tiến vào trong.
- Cho nên cái gọi là Văn Minh Thánh Địa tức là di thể của hỗn độn văn minh thú. Di thể hỗn độn văn minh thú có hàng ức vạn công lý, khổng lồ đến không thể tính toán.
- Văn Minh Thánh Địa Môn chính là răng của hỗn độn văn minh thú.
- Lúc trước hư không đường để chúng ta đến Văn Minh Thánh Địa thật ra chính là hỗn độn chi tu của hỗn độn văn minh thú.
- Đây chính là bí mật của Văn Minh Thánh Địa.
Lục Nguyên nghe Pháp Thánh Đế Tử giải thích xong đã hiểu ra.
Thì ra cái gọi là Văn Minh Thánh Địa chính là thân thể hỗn độn văn minh thú cấp chủ văn minh luyện Vĩnh Thế Bất Hủ Quyết biến thành.
Nơi mình sắp đi là bên trong thân thể hỗn độn văn minh thú.
Thật là đại thế giới, không gì không có.
Loại chuyện không thể tưởng này vậy mà cũng xảy ra.
Lục Nguyên thật là vô cùng kinh thán.
Lúc trước trải qua hư không đường làm nửa ngày thì ra là trong hỗn độn chi tu của hỗn độn văn minh thú, thật buồn cười quá. Hơn nữa nhìn Văn Minh Thánh Địa Môn, hai hàm răng đó mỗi một cái đều là hình tam giác khổng lồ, liên miên không biết dài bao nhiêu, răng quá lớn.
Hành trình Văn Minh Thánh Địa đúng là quái dị mà ly kỳ.
Pháp Thánh Đế Tử nhìn Lục Nguyên, hỏi:
- Hình như ngươi hoàn toàn không chuẩn bị tới đây?
Lục Nguyên nhún vai nói:
- Thật ra cũng có chuẩn bị.
- Vậy lại nói cho ngươi một câu. Trong Văn Minh Thánh Địa quan trọng nhất là trái tim, chính là trái tim của hỗn độn văn minh thú.
Pháp Thánh Đế Tử nói:
- Trái tim của hỗn độn văn minh thú mỗi cách một thời gian dài sẽ sinh ra mảnh vụn văn minh, là mảnh vụn tư duy chủ văn minh. Loại tư duy mảnh vỡ này ngưng tụ tinh hoa văn minh, nếu có thể đạt được sẽ giúp ích rất lớn cho trùng kích thế giới cảnh. Hơn nữa bởi vì hỗn độn văn minh tư duy mảnh vỡ trời sinh hỗn độn, không phải mảnh vỡ văn minh phong cách đặc biệt khác có thể so sánh. Nói đơn giản là chủ văn minh có văn minh tư duy mảnh vỡ đặc biệt, tương đương khó lợi dụng, dù sao thuộc tính phong cách không đúng. Nhưng hỗn độn văn minh tư duy mảnh vỡ thì không yêu cầu như vậy. Cho nên không được hỗn độn văn minh tư duy mảnh vỡ đều sẽ tới đây lấy đến thật nhiều văn minh tư duy mảnh vỡ.
- Người trong Năm Mươi Thiên Bảng không đến đây là bởi vì lúc trước họ tới Văn Minh Thánh Địa đã kiếm đủ hỗn độn văn minh tư duy mảnh vỡ rồi.
- Nhưng muốn lấy trái tim không dễ dàng, trước đó phải qua nhiều suy xét.
- Hỗn độn văn minh thú chia làm hai bộ phận, một phần là đầu, một phần là thân thể, trái tim ẩn trong thân thể.
- Chúng ta phải trước đi qua đầu rồi mới tới thân thể.
Pháp Thánh Đế Tử nói:
- A, đến lúc rồi, vốn muốn giải thích với ngươi thêm, ngươi đi vào rồi sẽ biết.
Pháp Thánh Đế Tử chỉ đằng trước, nói:
- Tới lúc lĩnh hỗn độn bọt khí rồi.
Lục Nguyên thắc mắc hỏi:
- Hỗn độn bọt khí?
Pháp Thánh Đế Tử chỉ phía trước không biết khi nào thì xếp hàng, và xuất hiện một bọt khí cao cỡ ba người, mỗi người cầm một bọt khí.
Pháp Thánh Đế Tử nói:
- Cái này gọi là hỗn độn bọt khí, tác dụng của nó chỉ có một, thoát khỏi thân thể hỗn độn văn minh thú. Nếu ngươi gặp phải nguy hiểm không thể giải quyết, thật sự hết cách thì sử dụng hỗn độn bọt khí rời khỏi thân thể hỗn độn văn minh thú. Văn minh mảnh vỡ là rất quan trọng nhưng sinh mạng càng quý giá hơn. Tất nhiên trước khi dùng hỗn độn bọt khí rời đi cần mười giây. Nếu không thể chóng đỡ mười giây, không lấy ra được hỗn độn bọt khí thì chỉ có chết.
Pháp Thánh Đế Tử nói:
- Chốt lại là tỷ lệ tử vong trong Văn Minh Thánh Địa luôn không cao lắm.
- Thì ra là vậy.
Lục Nguyên gật đầu, đúng là như thế, nhiệm vụ hàng đầu của mọi người là sống sót, thứ hai mới là biến càng mạnh. Sống mới có hết mọi thứ.
Lục Nguyên cũng xếp hàng lĩnh hỗn độn bọt khí. Hỗn độn bọt khí vào tay cảm giác mềm mại. Pháp Thánh Đế Tử có nói cách dùng, Lục Nguyên lấy pháp lực rót vào trong đó, lập tức phát hiện mình bị hỗn độn bọt khí bao lấy.
Pháp Thánh Đế Tử gợi ý rằng:
- Trong hỗn độn văn minh thú đừng tùy tiện đụng hỗn độn bọt khí, mười giây sau sẽ bị bài xích ra ngoài người. Và phải chú ý một điều, nếu ở bên trong ngươi gặp nguy hiểm phải dùng hỗn độn bọt khí thì chú ý trong mười giây không thể bị người đánh gãy, nếu không thì hỗn độn bọt khí bị đâm thủng sẽ không ra khỏi người hỗn độn văn minh thú được. Hỗn độn bọt khí có thể tự động sửa lại nhưng cần thời gian rất dài.
Gã nói xong những điều cần dặn dò. Chính lúc này, bùm một tiếng, không gian thoáng chốc cực kỳ hỗn loạn.
Lục Nguyên trông thấy một hàng răng rất dài hé mở nhưng không mở ra hoàn toàn.
Hàng răng cỡ mấy ngàn cái mở ra một phần, có động cho mấy ngàn người vào.
Pháp Thánh Đế Tử nói:
- Đây là lối vào Văn Minh Thánh Địa, tổng cộng mấy ngàn cái. Gọi là lối vào thật ra là khe hở răng của hỗn độn văn minh thú, nhưng đối với ngươi cũng có lợi. Mấy ngàn lối vào, ngươi chọn một trong chúng đi vào, tiếp theo vào trong khoang miệng hỗn độn văn minh thú, một thời gian sẽ không đụng phải Hoang Chi Tử. Thực lực hiện nay của ngươi tuyệt đối không bằng Hoang Chi Tử.
Mặc dù Lục Nguyên so đấu về thần hồn khiến mọi người được mở mắt, hóa ra hắn có thần hồn thủ hộ như vậy. Nhưng mà, thực lực thật sự của Lục Nguyên tuyệt đối không cao, đây là chắc chắn. Dù sao hai năm trước hắn mới là thế giới cảnh lục tầng, hơn hai năm không biến mạnh quá nhiều.
Lục Nguyên hiểu đây là lời nói thật.
Mình cách Hoang Chi Tử còn có một khoảng, nhưng mười năm sau sẽ đuổi kịp, một trăm năm sau giết chết Hoang Chi Tử, mục tiêu này không thay đổi.
Rất nhanh mọi người bay hướng khe hở răng hỗn độn văn minh thú, chen vào trong.
Lục Nguyên tùy tiện chọn một khe hở răng nhảy vào.
Đó là con đường ước chừng có hơn mười người, Lục Nguyên nhìn mấy người bên cạnh, trong dó có một là môn chủ Bá Đao Môn Hoành Trảm. Hắn biết người này, còn một người nữa toàn thân quanh quẩn hơi thở phong.
Người đó mỉm cười nói:
- Ta tên Phong Minh Ý, là huynh trưởng của Phong Minh Nguyệt. Nghe nói lúc ở pháp cổ thánh địa ngươi có cứu muội muội Phong Minh Nguyệt của ta một lần. Trước kia có nói muốn cảm tạ ngươi, mời người đến phong chi văn minh một chuyến, tặng ngươi một con phong chi tinh linh. Kết quả ngươi không đến, thật là tiếc. Thôi, ta làm huynh trưởng tặng ngươi một con phong chi tinh linh vậy.
Diện mạo của Phong Minh Ý cực kỳ anh tuấn tiêu sái, phong độ phiên phiên.
Gã giơ tay lên, một viên châu ánh sáng bốn màu bắn tới.
Lục Nguyên giơ tay nhận lấy.
Phong Minh Ý nói:
- Phong chi tinh linh này là cao cấp nhất, vì cảm tạ ân tình ngươi cứu thân muội muội của ta, cũng là vì ấp trứng phong chi tinh linh. Làm sao ấp trứng phải xem chính ngươi, nếu ấp trứng thành công thì tốc độ của ngươi sẽ tăng rất lớn.
Gã tặng phong chi tinh linh này một là vì cảm ơn Lục Nguyên cứu Phong Minh Nguyệt một lần, gã luôn xem trọng muội muội này, thứ hai là bây giờ hắn biểu hiện ra tiềm lực khá lớn, dù kết thù với Hoang Chi Tử tiền đồ khó đoán. Nhưng nếu sống sót thì sao? Đó là đóng cọc vững văn minh cấp rồi. Phong chi văn minh dùng một phong chi tinh linh đỉnh cấp kết giao tốt với một vị tương lai tiềm lực lớn, rất có thể là văn minh cảnh, đây là mua bán có lời. Phong Minh Ý là một trong những người rất quan trọng của phong chi văn minh, phải nghĩ cho toàn văn minh.
Lục Nguyên suýt chút quên chuyện này. Khi đó mình cứu Minh Nguyệt Đế Cơ Phong Minh Nguyệt, nàng kêu mình đi phong chi văn minh một chuyến tặng cho 1pv. Vốn mình định đi nhưng có quá nhiều chuyện cản trở. Bây giờ có một con phong chi tinh linh đưa lên cửa, đây là loại pháp bảo sinh linh đặc biệt khá hữu dụng chỉ mình phong chi văn minh có, có thể tăng rất lớn cho tốc độ bay. Nếu nó đã đưa lên cửa thì đương niên phải nhận.
Còn trạng thái ấp trứng, nếu đã chưa đi ra thì không vội vã, sớm muộn gì sẽ ấp ra thôi.
Lục Nguyên làm theo cách Phong Minh Ý nói, đánh ấn ký vào phong chi tinh linh.
Một hàng mười người tiếp tục bay đi.
Thật dài!
Lục Nguyên đột nhiên phát hiện con đường này quá dài, bốn phía toàn là răng sắc lạnh, toàn bộ là răng. Hướng hắn đang bay chắc là độ dày răng nhanh, hỗn độn văn minh thú cũng khoa trương quá đi, chỉ độ dày răng thôi mà dài đến mấy ngàn dặm.
Rốt cuộc qua thật lâu sau mới ra con đường, bốn phía không còn là răng sắc lạnh. Lục Nguyên thở dài một hơi, giờ thì đã tới bên trong Văn Minh Thánh Địa rồi. Muốn vào trong Văn Minh Thánh Địa không dễ, đầu tiên là trong chiến tranh xếp hạng môn phái giành mười danh ngạch, rồi trải qua hư không đường, xong sống mái một trận thần niệm với Hoang Chi Tử, cuối cùng mới đến bên trong Văn Minh Thánh Địa.
Trong Văn Minh Thánh Địa hơi tối.
Lúc này Lục Nguyên thấy có người bay tới trước, trên không trung từ dưới lên trên mọc ra không ít vật quái lạ. Những người này vội vàng lấy ra pháp thuật, đao pháp hoặc là pháp bảo chặn công kích bên dưới. Trên công kích trung vật quái dị từ dưới lên trên nhìn rất kỳ lạ, hơi giống đầu lưỡi.
- Đây chính là địa điểm thứ nhất của Văn Minh Thánh Địa, khoang miệng hỗn độn văn minh thú. Khoang miệng hỗn độn văn minh thú được gọi là Ngũ Thiệt Địa Ngục. Trong Ngũ Thiệt Địa Ngục có vô số đầu lưỡi từ dưới lên trên tấn công ngươi, những đầu lưỡi vô cùng quái lạ, chia làm toan chi ma thiệt, điềm chi ma thiệt, khổ chi ma thiệt, lạt chi ma thiệt, hàm chi ma thiệt, đủ các loại công kích khiến vị giác của ngươi khó chịu thậm chí là mất mạng.
Phong Minh Ý quyết tâm kết giao với Lục Nguyên nên giới thiệu chỗ này cho hắn nghe.
- Hỗn độn văn minh thú tổng cộng chia hai phần, một là đầu, một là thân thể. Vốn bên trong đầu hỗn độn văn minh thú có không ít lợi lộc nhưng tiếc rằng bản thân hỗn độn thú không có ngũ quan, sau ngũ quan bị mở ra, có ngũ quan thất khiếu rồi trong đó tinh hoa tiêu hao gần hết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.