Đến lúc này mới xử lý xong chuyện sau khi đấu với Chiến Thú lão tổ. Đợi khi hồi phục tinh thần lại mới phát hiện một điều, lúc trước Lục Nguyên có thể giết chết Chiến Thú lão tổ khiến quá kinh ngạc, cho nên Bộ Mê bày ra mê thất trận bỏ trốn hồi nào không hay. Bộ Mê cực kỳ gian xảo, chẳng ngờ đã chạy mất.
Vấn đề bây giờ là làm sao ra ngoài đây? Mê thất trận vẫn còn bày ra đó.
Cơ Thiên Vũ nói:
- Nếu là mê thất trận thì ta phá được, thiên thủy chân kinh của ta có thể khống chế sương, mặc dù mê thất vụ là thượng cổ kỳ vụ do Mê Thất Kiêu phun ra, nhưng cuối cùng vẫn là sương. Thế nên cho ta thời gian mười lăm ngày là có thể phá giải trận này.
Chuyện thế là chấm dứt.
Tiếp theo là Cơ Thiên Vũ phá trận, mấy người khác tự tu hành hay tùy tiện giao lưu.
Ẩn Kiếm tông Kiếm Như Hải lập tức ẩn núp đi. Lão là một thích khách bí ẩn, ít khi lộ ra trước mặt người khác, trong số đám người tại đây có thể tiếp xúc thì chắc chắn chỉ mình Lục Nguyên.
Thú Hồn Sơn gió rất lớn, Lục Nguyên đứng trên đỉnh núi, bên cạnh hắn là Kiếm Như Hải.
- Lần này ngươi đùa hơi quá. Ví dụ việc giết chết Chiến Thú lão tổ gây quá lớn, người thế giới cảnh ngũ tầng không dễ bị giết, càng dễ dàng thì càng khiến người phỏng đoán ra ngươi có vật khắc chế hệ hoang. Nếu bị đoán ra rồi thì thái cổ văn minh tìm đến cửa, cho nên đợi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-son-tien-mon/1396079/chuong-892.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.