Chương trước
Chương sau
Kiếm Diệt lão tổ ngây như phỗng:
- Hoang Thú Môn đáng chết!
- Lập tức gọi thái thượng trưởng lão đến mở hội!
Trước khi thái thượng trưởng lão mở hội, Lục Nguyên hỏi rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Kiếm Diệt lão tổ đáp rằng:
- Kiếm Môn chúng ta có nhiều người như vậy thì tất nhiên cần các loại tài nguyên. Địa Long Tinh là một đạo địa giai linh mạch. Phải rồi, môn phái cỡ chúng ta có thể nắm giữ địa giai linh mạch là linh mạch tối cao nhất, có thể sản suất ra địa giai linh mạch, coi như quý giá. Thiên giai linh mạch thì chỉ có văn minh mới nắm giữ, cho dù là mười môn phái mạnh nhất cũng không thể quản lý thiên giai linh mạch được.
- Mười môn phái mạnh nhất như Bá Đao Môn, Tiễn Môn, Khôi Lỗi Môn đều là một môn phái độc bá nắm giữ nhiều địa giai linh mạch.
- Kiếm Môn chúng ta tất nhiên không thể so với mười môn phái nhưng coi như tạm được, cùng môn phái cùng hưởng nhiều địa giai linh mạch. Chỗ Địa Long Tinh chính là như vậy, tại đó tổng cộng có sáu môn phái liên tiếp tranh giành liên quan địa giai linh mạch này. Kiếm Môn chúng ta và Hỏa Ngự Môn, Thiên Thủy Môn là một bên. Ba môn phái khác như Hoang Thú Môn, Vô Song Môn, Thiên Sơn Môn là một phe đối đầu với chúng ta.
- Bởi vì vừa lúc sáu môn phái tiếp giáp với Địa Long Tinh.
- Ba môn phái ở một phe, bên nào thắng là có thể khống chế địa giai linh mạch của Địa Long Tinh.
- Trong đó Hoang Thú Môn ngưng luyện hồn phách đại hoang thú nhập người, là thái cổ văn minh trồng quân cờ ở chỗ chúng ta, xem như môn phái khắc tinh chúng ta.
Kiếm Diệt lão tổ nhíu mày nói:
- Không ngờ lần này doanh địa của chúng ta bị Hoang Thú Môn tập kích, ngay cả thái thượng trưởng lão Cửu Thanh Sơn cũng bị người Hoang Thú Môn bắt lấy.
Rất nhanh, hơn ba mươi vị thái thượng trưởng lão khác đều đã tới.
Kiếm Chi Tử không có mặt, nghe nói gã đã bế quan rồi.
Sau khi các thái thượng trưởng lão đến thì chia thành hai phái ngồi xuống. Một phái lấy Kiếm Hư trung tổ dẫn đầu, một phe thì lấy Kiếm Vân trung tổ dẫn đầu, vị trí chia rõ, nội bộ Kiếm Môn thật khiến người hết nói nổi.
Kiếm Diệt lão tổ kể đầu đuôi câu chuyện xong hỏi:
- Cửu Thanh Sơn thái thượng trưởng lão và nhiều đệ tử Kiếm Môn khác nghe nói bị người Hoang Thú Môn bắt giữ, các ngươi có ai đi cứu viện?
Đệ tử Kiếm Môn bị bắt thì tất nhiên cần người đi cứu.
Nhưng không tiện đề cử người cứu viện.
Thực lực của Kiếm Diệt lão tổ là đủ rồi nhưng mà, Kiếm Diệt lão tổ chính là đẳng cấp cột trụ chống Kiếm Môn, không thể tùy tiện rời khỏi Kiếm Môn.
Cho nên cần thái thượng trưởng lão khác đi cứu trợ.
Thế nhưng lời vừa thốt, mấy thái thượng trưởng lão mới rồi còn bàn tán xôn xao đều câm nín.
Không phải mọi người không muốn đi cứu Cửu Thanh Sơn mà bởi hành trình này quá mức nguy hiểm. Bản thân Cửu Thanh Sơn có tu vi thế giới cảnh tam tầng, lão còn bị bắt chứng minh đối thủ khá giỏi, hơn nữa rắc rối nhất là đối thủ chính là Hoang Thú Môn. Hồng hoang khắc chế kiếm đạo luôn khiến người Kiếm Môn nhức đầu, nếu không đã chẳng xuất hiện đầu vào phe giản rồi, chính là bị hồng hoang khắc chế phát sợ. Chuyến này đi Địa Long Tinh sợ là sống chết chưa biết, tất nhiên còn có nguyên nhân quan trọng khác là Cửu Thanh Sơn bình thường không tham gia ba phe nào, tức là ba phe Kiếm Phong, Kiếm Vân, Kiếm Hư, xem như người trung lập. Ngươi là trung lập bị kẻ địch bắt, chúng ta dựa vào cái gì mạo hiểm vô cùng đi cứ ngươi chứ?
Kết quả thái thượng trưởng lão ai nấy giả bộ không nghe thấy, dù gì không phải nhiệm vụ không thể không nhận.
Kiếm Diệt lão tổ làm sao không nhìn thấu suy tính của đám người, nếu không phải lão là cột trụ chống Kiếm Môn thì đã tự mình đi rồi, tình huống này thật khiến người bực mình.
Kiếm Diệt lão tổ mở miệng nói:
- Nếu đã vậy thì do ta điểm danh, kêu ai thì người đó đi, tất nhiên phải có tu vi ít nhất là thế giới cảnh tam tầng.
Dưới thế giới cảnh tam tầng đi thì là chuyện nhảm nhí.
- Để ta đi cho.
Một thanh âm sang sảng bỗng vang lên.
Chuyện này rõ ràng là khổ cực thế mà có ngươi chủ động xin đi, làm các thái thượng trưởng lão bất giác kinh ngạc.
Các thái thượng trưởng lão nhìn sang, phát hiện người thốt lời chính là Lục Nguyên.
Lục Nguyên!
Hắn muốn đi!
Đây là điển hình việc cực nhọc!
Đối thủ là người Hoang Thú Môn!
Lục Nguyên nhún vai nói:
- Nếu mọi người đã không muốn đi thì để ta.
Lục Nguyên chủ động xin đi tất nhiên có nguyên nhân. Mới rồi hắn có hỏi về Cửu Thanh Sơn, không phải phe Kiếm Chi Tử cũng không thuộc bên đầu vào giản, tuy không là phe Kiếm Vân nhưng là người trung Kiếm Môn. Người trung kiếm đạo có việc nếu có khả năng thì sao không giúp đỡ được.
Người khác không đi, để ta đi!
Người khác không tiến lên, ta tiến!
Trên đời này người trung kiếm đạo rất hiếm hoi, có thể cứu một người thì đỡ một người.
Cùng là đồng môn không cứu thì không còn tình nghĩa gì cả.
Về Hoang Thú Môn thì mình chẳng sợ môn phái này, kiếm khắc hoang không phải nói chơi.
Mọi người nhìn Lục Nguyên.
Cuối cùng Kiếm Diệt lão tổ gật đầu nói:
- Nếu ngươi đã chủ động xin đi thì do ngươi đi vậy.
Kiếm Diệt lão tổ đúng là không chọn ra ai tốt hơn được, chỉ đành kêu Lục Nguyên đi. Bây giờ Kiếm Môn trải qua nhiều lần sóng gió, uy danh rớt đáy cốc. Khi nào thì Kiếm Môn mới vùng lên, khi nào thì kiếm đạo mới vươn lên đây?
Kiếm Chi Tử, Lục Nguyên, cuối cùng là ai trong các ngươi có thể khiến Lục Nguyên vùng dậy?
- Nếu đã không có ai chịu đi, nếu lần này Lục Nguyên cứu được Cửu Thanh Sơn, có thể khiến Địa Long Tinh lại trở vào tay bên chúng ta, vậy tất cả số linh thạch sản xuất ra trong Địa Long Tinh phần thuộc về chúng ta có năm năm toàn bộ cho một mình Lục Nguyên.
Nghe Kiếm Diệt lão tổ nói vậy, các thái thượng trưởng lão hơi hâm mộ nhưng muốn họ đi Địa Long Tinh thì không muốn, quá nguy hiểm rồi.
Kiếm Diệt lão tổ đây là cho Lục Nguyên tiền riêng, để hắn sớm có thể mua được Khai Thiên Thời Thạch, sớm đến thế giới cảnh tam tầng.
Nói làm liền làm, Lục Nguyên không ngừng lại, lập tức xuất phát.
Một đường đi nhanh, trải qua nhiều truyền tống trận, mất khoảng một ngày mới đến gần Địa Long Tinh.
Tới Địa Long Tinh mới biết bây giờ nó do Hoang Thú Môn, Vô Song Môn, và Thiên Sơn Môn khống chế. Hoang Thú Môn tất nhiên là một trong đại địch của Kiếm Môn. Phó gia Vô Song Môn lúc trước kết thù cùng Lục Nguyên, Phó gia có nhiều người như Phó Dịch chết trong tay hắn. Người Thiên Sơn Môn thì lúc trước ở thế giới hỏa sơn có đấu qua. Nguồn: truyentop.net
Liên minh bên mình tất nhiên là Kiếm Môn, Thiên Thủy Môn, Ngự Hỏa Môn, coi như là môn phái nổi tiêng vùng lân cận. Trong đặc huấn tại pháp cổ văn minh, và ở thế giới hỏa sơn Lục Nguyên có gặp người hai môn phái này.
Lục Nguyên đến chỗ liên minh ba phái, đương nhiên bây giờ là liên minh hai phái, nhân viên Kiếm Môn tại đây bị nhổ tận gốc, chỉ còn lại người Thiên Thủy Môn và Ngự Hỏa Môn.
Người Thiên Thủy Môn, Ngự Hỏa Môn nghe nói Lục Nguyên đến thì xôn xao.
- Nghe nói chưa? Lần này người Kiếm Môn đến chính là Lục Nguyên đấy!
- Cái gì? Người Kiếm Môn đến là Lục Nguyên hả?
- Chính là người tung hoành thế giới hỏa sơn vô địch thủ, kiếm thuật ngang bằng Kiếm Chi Tử, trước đó không lâu tại Kiếm Vong Bia sáng tạo ra kỳ tích kinh thế Lục Nguyên?
- Không sai, chính là hắn đó!
- Nếu như là Lục Nguyên vậy phải nhìn xem lần này hắn có biểu hiện gì.
- Đúng rồi, xem thử hắn có thể từ tay người Hoang Thú Môn cứu về nhóm người Cửu Thanh Sơn Kiếm Môn không.
- Để chúng ta nhìn đại thiên tài thế nhân đều biết có xứng với ba chữ đại thiên tài chứ không là hư danh thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.