Chương trước
Chương sau
Lục Nguyên nghe Pháp Cường Đế Tử nói, đăm chiêu nghĩ, những khí này trước kia mình có tiếp xúc qua. Ví dụ Nhâm Độc trên người có ma khí ngập trời, hay trên người mình có chính khí. Những khí này lúc chiến đấu đúng là có tác dụng, nhưng hình như là tự nhiên troa ra, không lẽ có thể thu lấy lợi dụng ư?
Lòng Lục Nguyên dâng lên sự tò mò.
Pháp Cường Đế Tử nói tiếp:
- Không sai, tới đẳng cấp này thì có thể thu những khí đó để lợi dụng, giống như chiêu thức vậy.
- Cho nên có một số người lợi dụng khí thành công pháp chiêu thức.
- Ta luyện tập Pháp Tôn Bá Khí Quyết chính là pháp môn lợi dụng bá khí, hơn nữa là pháp môn đẳng cấp cao.
Pháp Cường Đế Tử nói với một trăm năm mươi người rằng:
- Bây giờ các ngươi đi theo sau ta, ta mang các ngươi đi một nơi.
Nói xong Pháp Cường Đế Tử bay lên, giống như cưỡi mây lướt gió bay đi, trong mây mù ẩn chứa phi hành pháp thuật, phòng ngự pháp thuật vân vân, thật nhiều ảo diệu. Bạn đang đọc truyện tại - truyentop.net
Một trăm năm mươi người lập tức theo đuôi, cũng tự thi triển cách bay của mình. Có người lấy pháp thuật làm cơ sở bay như Pháp Cường Đế Tử, có người ngự pháp bảo bay, ví dụ chân đạp hai bánh xe lửa. Có một số ngự binh khí bay, ví dụ người giản chi văn minh là ngự giản mà bay. Đám Lục Nguyên thì là ngự kiếm đi.
Tổng cộng một trăm năm mươi mốt người vòng phân nửa tinh thần, bay đến góc khác của tinh thần, Pháp Cường Đế Tử rốt cuộc ngừng lại. Lục Nguyên đánh giá hoàn cảnh xung quanh, phát hiện bọn họ đến một nơi phong cảnh rất đẹp.
Trước mặt hắn có thác nước vô cùng to lớn, nghi ngờ là từ cửu thiên huyền lạc rơi xuống, từ không trung đổ xuống.
Ầm ầm vù vù, tiếng động lớn vang vọng.
Thác nước này dài đến gần vạn trượng.
Thật ra vạn trượng không tính quá xa, nhưng thác nước này không phải một màu mà là năm màu. Hồng chanh hoàng lục bảy sắc đan vào, như mộng như ảo.
- Đây là Vạn Pháp Bộc Bố.
Pháp Cường Đế Tử nói:
- Nghe nói năm đó có người tranh hùng tại đây, cuối cùng khiến thiên địa biến dị, hình thành Vạn Pháp Bộc Bố này, còn gọi là mộng huyễn thác nước thủy lưu của thác nước khác với chỗ khác, trong thác nước còn có một loại thiên tinh ngư cực kỳ quý giá.
- Đương nhiên ta không phải kêu các ngươi đến ngắm thác nước, cũng không bảo các ngươi nhìn cá bơi trong nước.
Pháp Cường Đế Tử chắp tay sau lưng nói:
- Gọi các ngươi đến đây là vì thác nước này đặc biệt có lợi cho tu hành Pháp Tôn Bá Khí Quyết.
- Bây giờ bắt đầu, Pháp Tôn Bá Khí Quyết tâm pháp. Cái gọi là Pháp Tôn Bá Khí Quyết, bá khí giả, thiên địa chi khí bá đạo.
Pháp Cường Đế Tử đọc Pháp Tôn Bá Khí Quyết tâm pháp. Đọc xong rồi giải thích một phen, rồi gã mới nói:
- Các ngươi có thể lấy thác nước này luyện Pháp Tôn Bá Khí Quyết, một khi luyện thành có thể khiến trong một đoạn khu vực thác nước chậm trôi đi. Một khi Pháp Tôn Bá Khí Quyết đại thành sẽ khiến thác nước trong khu vực ngừng trôi.
- Bá khí vốn là khí chấn nhiếp kẻ địch.
- Bá khí luyện đến cực độ sẽ khiến đối phương không thể nhúc nhích.
- Thiên địa các khí có tác dụng riêng.
Gã giải thích cặn kẽ xong, tiếp theo mọi người bắt đầu luyện Pháp Tôn Bá Khí Quyết. Đây là một môn tâm pháp khá hữu dụng, một khi luyện thành sẽ chấn nhiếp đối phương, khiến họ không dám nhúc nhích, đương nhiên bây giờ cần chấn nhiếp không phải kẻ địch mà là Vạn Pháp Bộc Bố trước mắt.
Một trăm năm mươi người Bại Giả Tổ bắt đầu luyện tập.
Lục Nguyên cũng bắt tay luyện.
Pháp Tôn Bá Khí Quyết tâm pháp đã xẹt qua trong đầu hắn, một chữ một câu. Lục Nguyên bắt đầu vận khí, nghĩ đến Pháp Tôn Bá Khí Quyết, dần dần dường như có điều ngộ. Bá khí! Thật ra lúc trước mình cũng có, ví dụ tại Hoa Sơn làm chưởng môn, đối mặt thuộc hạ của Nhâm Độc như Nguyên Lăng, khi đó mình cực kỳ bá khí, nói mấy chiêu diệt đối thủ là thực hành được.
Nhất phu đương quan, vạn phu mạc khai.
Nói ngươi chết là ngươi phải chết.
Những thứ này, chính là bá khí.
Đối với Pháp Tôn Bá Khí Quyết, bây giờ Lục Nguyên rất có hứng thú.
Vận hành tâm pháp, Lục Nguyên phát hiện trong người dường như sinh ra bá khí rồi. Bá khí khá cường đại, bá đạo, mình đã luyện Pháp Tôn Bá Khí Quyết được tiểu thành. Lục Nguyên thăm dò, lấy cách Pháp Cường Đế Tử dạy đem bá khí đưa ra ngoài người, xem coi bá khí của mình có thể khiến Vạn Pháp Bộc Bố đông lại trong khu vực nhất định không.
Kết quả lúc định toát ra bá khí thì trong người có một khí động khác đè ép bá khí, khí này tràn ngập thiên địa chính khí.
Đây là?
Chính khí!
Tại sao trong cơ thể mình có chính khí như vậy, còn cường đại lạ lùng. Thật ra rất đơn giản, tuy Lục Nguyên chưa từng luyện thứ gì có liên quan đến chính khí, nhưng từ khi bước vào đường tu tiên, hắn luôn giữ hai chữ dưỡng ngôn, chính khí toàn thân như trường giang đại hà vậy.
Chính khí khổng lồ như thế vượt xa bá khí vừa sinh ra.
Chính khí và bá khí không phải khí cùng thuộc tính. Bá khí muốn toát ra ngoài người đương nhiên chính khí không cho phép, đè chặt bá khí.
Giờ thì Lục Nguyên đã hiểu, muốn đưa bá khí ra ngoài thì mình phải làm một việc, đó là khí phách này dù không thể đứng ngang hàng với chính khí nhưng ít nhất không yếu quá mức, không thì bá khí không cách nào toát ra ngoài người được.
Ai dà, ai kêu mình vốn có chính khí công chính thiên địa, tràn đầy như trường giang đại hà.
Pháp Cường Đế Tử xem một trăm năm mươi người Bại Giả Tổ, muốn xem rốt cuộc là vài người nào sớm nhất luyện ra bá khí. Càng luyện ra bá khí sớm thì thiên phú càng cao, dù gì bá khí là loại tâm pháp, xem như là tâm pháp phụ trợ. Gã đang quan sát.
Pháp Cường Đế Tử đánh giá, trong số một trăm năm mươi người Bại Giả Tổ, có mấy người ví dụ Giản Huyền Cương giản chi văn minh, Phong Trung Thu của phong chi văn minh, Hoa Nguyệt Sinh của dược chi văn minh, mấy người này đều là hỗn động cảnh bát tầng, khi họ luyện ra bá khí cũng nhanh nhất.
Pháp Cường Đế Tử đang thống kê, định ra ba mươi người để đặc biệt dạy. Một hơi phải dạy một trăm năm mươi người, dạy thì được rồi nhưng thầy giáo ít mà học sinh quá nhiều, không khả năng dạy dỗ giỏi nhiều. Gã định chọn ra ba mươi người tập trung dạy, cứ lấy tốc độ tiểu thành bá khí để chọn đi.
Pháp Cường Đế Tử đêm lần lượt từng người.
Mất chút thời gian gã đã điểm danh xong ba mươi người, định bỏ công dạy ba mươi người này. Ba mươi người sẽ tranh hùng với Thắng Giả Tổ, trong đó đến từ Vô Thượng Đại Giáo có Vô Song Môn Phó Cừu, kẻ địch của Lục Nguyên.
Còn Lục Nguyên hiển nhiên không nằm trong đó.
Pháp Cường Đế Tử nhìn Lục Nguyên, có nghe Pháp Tiêu Đế Tử nói về hắn, giọng điệu xem trọng, nhưng xem tình hình dường như thiên phú của Lục Nguyên không được tốt lắm, ít nhất không thích hợp mình dạy, luyện Pháp Tôn Bá Khí Quyết mãi vẫn không xong. Pháp Cường Đế Tử không hay biết trong người Lục Nguyên bởi vì tồn tại chính khí nên dù sớm nhất sinh ra bá khí lại không cách nào toát ra, cứ bị chính khí áp chế.
Hơn nữa nói thật, nếu không phải bị chính khí áp chế thì Lục Nguyên tuyệt đối xếp mười người đầu luyện thành bá khí rồi.
Đáng tiếc, lúc này Pháp Cường Đế Tử không thèm nhìn.
Ầm ầm vù vù!
Thác nước to lớn từ trên đầu chảy xuống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.