Gã không dám tin có chuyện tà dị như vậy sao có thể xảy ra? Nhưng trong người đúng là pháp lực hồng hoang bị kiếm khí áp chế, đây là kiếm khí quái dị cỡ nào, hoàn toàn vượt qua tri thức của Thất Hoang Tập, nên gã bật thốt ra tiếng.
Lục Nguyên mỉm cười nói:
- Không tệ.
Đấy là nụ cười cực kỳ tự tin. Lục Nguyên nắm chặt đoản kiếm hai tấc, trong tay hắn đỏa kiếm hai tấc phun nuốt vô số hồng hoang nguyên khí, tỏa ra tơ sáng như định tiêu diệt cắn nuốt chín tầng trời.
Hắn nói:
- Quên cho các ngươi biết một việc, thanh kiếm của ta tên gọi kiếm khắc hoang!
Khắc! Hoang! Kiếm!
Tên kiếm thật vang dội!
Từ đó giờ chỉ có đạo lý hồng hoang khắc kiếm, chưa từng có chuyện kiếm khắc hồng hoang.
Lục Nguyên quá mức tự tin rồi đi? Thất Hoang Động không cho là đúng, vì kiếm khắc hồng hoang là việc không thể nào. Nhưng Thất Hoang Tập biến sắc mặt.
Trong bốn người chỉ Thất Hoang Động chưa bị thương, gã hỏi:
- Có thật hả?
Thất Hoang Tập sắc mặt vô cùng nghiêm túc gật đầu, dù gã không muốn thừa nhận nhưng đúng là sự thật.
Cái này! Cái này! Cái này! Cái này! Cái này! Cái này! Cái này! Trước giờ chưa có việc khiến người kinh ngạc như vậy. Vốn họ chỉ định tiêu diệt đệ tử trung tâm Kiếm Môn bình thường mà thôi, tưởng rằng việc dễ như trở bàn tay, nhưng không ngờ rằng trên người đệ tử trung tâm Kiếm Môn xảy ra việc quái dị như vậy, có thể lấy kiếm khắc hồng hoang!
Lục Nguyên xoay người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-son-tien-mon/1395878/chuong-691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.