Chương trước
Chương sau
Lục Nguyên nhìn Kiếm Tuệ, dấy lên sát tâm.
Hắn chắc chắn giết Kiếm Ma, vì sát tính của gã quá nặng, chỉ vì tu luyện mà giết người đến số hàng ức, vì chính địa trong thiên địa đương nhiên hắn phải giết gã, đây là thiên địa đại nghĩa.
Còn với Kiếm Tuệ, Lục Nguyên muốn giết vì lý do cá nhân.
Kiếm Tuệ phe phẩy quạt lông, bộ dạng ta kế trí vô song, sách lược vô địch đúng là khiến người rất khó chịu!
Hơn nữa đây không phải trọng điểm, cái tên này luôn hại mình.
Quan trọng nhất là tên này hại mình thì thôi đi, còn đi ngoại vực muốn gây chuyện với Hoa Sơn, định bắt cóc nhân vật quan trọng ở Hoa Sơn để đối phó mình, cái này là đáng chết nhất. Rồng có nghịch lân, ai đụng vào sẽ giận. Nghịch lân của Lục Nguyên chính là Hoa Sơn, có cảm tình với Hoa Sơn rất sâu dày, Kiếm Tuệ là đang tìm chết.
Vậy nên Kiếm Ma chỉ là món điểm tâm.
Kiếm Tuệ mới là bữa chính.
Món chính này phải ăn thật đã.
Kiếm Tuệ đứng trước mặt Lục Nguyên chắc chắn cảm nhận được sát ý của hắn tăng cao, nhưng gã chẳng thèm để ý.
Gã nói:
- Ngươi muốn giết ta, tiếc là vô dụng thôi. Bởi vì chỉ có ta giết ngươi chứ không có chuyện ngươi giết ta. Ta chính là Kiếm Tuệ,trí tuệ của ta vô song vô đối.
Kiếm Tuệ nhìn Lục Nguyên, nói:
- Ngươi có biết tại sao ta không gọi là Kiếm Ngục không? Theo lý thì trong hỗn động cảnh lục tầng Kiếm Ngục nên là mạnh nhất.
Kiếm Tuệ phe phẩy quạt lông chim, tự đáp:
- Bởi vì ta muốn lấy ra một vật tên gọi hồng hoang tinh thạch!
Kiếm Tuệ vung tay, trong tay áo bay ra một tinh thể sáng lấp lánh!
Tinh thể tỏa ra màu sắc khó tả, là mong lung đỏ xen lẫn màu sắc.
Cùng lúc đó, trên tinh thể tỏa ra hơi thở hồng, hoang.
Đây là hơi thở hồng hoang viễn cổ.
Trên tinh thạch dường như còn điêu khắc quái thú thời cổ đại. Cổ đại núi cao sông chảy, dường như có thể thấy quái thú hồng hoang viễn cổ ở trên mặt đất chạy nhanh.
Hơi thở vừa xuất hiện Lục Nguyên lập tức phát hiện toàn thân trong trạng thái kỳ lạ, bị áp chế gắt gao. Bạn đang đọc truyện tại - truyentop.net
Đương nhiên Lục Nguyên phát hiện ra Kiếm Tuệ cũng bị áp chế.
Trong kỷ nguyên này rất ít người chọn dùng kiếm bởi vì điểu này.
Trong hồng hoang kỷ nguyên này có rất nhiều loại kỳ vật hồng hoang có thể áp chế người dùng kiếm.
Đối với người dùng kiếm đây là bất công.
Nhưng đó là trời đất lựa chọn, vậy nên rất ít người học kiếm.
Nếu không thì bỗng nhiên người ta lấy vật gì đè ép ngươi khỏi cần đánh nữa, kêu người ta chơi thế nào?
Lục Nguyên nhìn Kiếm Tuệ, lấy làm lạ hỏi:
- Kiếm Tuệ, ta rất thắc mắc, ngươi cũng là người dùng kiếm, còn là một trong Kiếm Đạo Bát Cực, ta bị hồng hoang tinh thạch của ngươi áp chế, ngươi cũng bị, mọi người đều bị áp chế, đây là cân bằng mà thôi.
Kiếm Tuệ lắc đầu phản bác:
- Không, không phải cân bằng. Ta là trí giả, trí giả lúc nào đều để mình có đường lui. Ta không chỉ luyện kiếm thôi, pháp thuật của ta cũng xuất sắc, cho nên ta bị hồng hoang tinh thạch không tính nghiêm trọng. Hơn nữa có hai Hiên Viên Ti Long, Hiên Viên Cốt Long không phải người luyện kiếm, trưởng lão Kiếm Môn không nhất định phải dùng kiếm hết.
- Đây là tại sao ta không kêu Kiếm Ngục đến mà gọi hai trưởng lão Hiên Viên Ti Long, Hiên Viên Cốt Long tới.
Kiếm Tuệ khẽ cười nói:
- Tất cả của ngươi đều nằm trong tính toán của ta.
- Hiên Viên Ti Long, Hiên Viên Cốt Long, hai trưởng lão, hãy ra tay đi.
Kiếm Tuệ phe phẩy quạt lông, việc đánh giết giao cho người khác làm là được, nhưng một kích cuối cùng phải để gã ra tay, không giết chết Lục Nguyên thì sao tẩy trừ được nỗi đau mất đi chữ tuệ.
Hồng hoang tinh thạch ở trên trời tỏa ra ánh sáng mông lung chiếu rọi Lục Nguyên.
Hiên Viên Ti Long cười khùng khục, gã bắt đầu thi triển pháp thuật. Gã chuyên về pháp thuật, tài năng về mặt này ở trong Kiếm Môn bao gồm mấy nhân vật lánh đời tuyệt đối có thể xếp vào năm hàng đầu.
Xương khắp người Hiên Viên Cốt Long bắn đầu lòi ra, gã đánh nhau bằng xương cốt. Xương của gã thiên biến vạn hóa, có thể từ bất cứ bộ phận nào trên người nhô ra. Thêm nữa xương cứng rắn vô cùng, có thể so với tiên kiếm, gã chiến đấu chính là thiên biến vạn hóa xương cốt.
Tuy Lục Nguyên bị hồng hoang tinh thạch khắc chế nhưng đối mặt Hiên Viên Ti Long, Hiên Viên Cốt Long vẫn ngang nhiên xuất kiếm.
Không sai, hồng hoang tinh thạch có tác dụng áp chế khiến tốc độ kiếm của hắn biến chậm, lực lượng trên kiếm yếu đi nhưng còn có thể đối địch. Mỗi một kiếm cực kỳ tinh diệu đâm hướng Hiên Viên Ti Long và Hiên Viên Cốt Long. Bây giờ Lục Nguyên vô cùng yếu ớt nhưng mỗi kiếm như có thần trợ giúp, làm Hiên Viên Ti Long, Hiên Viên Cốt Long không chỗ xuống tay.
Kiếm Tuệ phẩy quạt long nói:
- Ti Long sư thúc, tấn công giữa lưng.
- Cốt Long sư thúc, ba tấc sườn phải.
Kiếm Tuệ không ngừng lên tiếng chỉ điểm. Có gã chỉ điểm, Lục Nguyên phát hiện mỗi Lục Nguyênaf đều chỉ hướng nhược điểm của hắn, đây là sao? Không lẽ Kiếm Tuệ cũng biết âm dương thiết tắc ư? Không đúng, không đúng, Lục Nguyên coi như hiểu ra, Kiếm Tuệ sớm nghiên cứu tư liệu của hắn, tra xét kỹ về hắn rồi cho nên giờ mới ra tiếng chỉ vẽ được.
Kiếm Tuệ này vì giết chết mình mà hao phí nhiều công sức, không biết đã nghiên cứu mình bao lâu, tiêu phí bao nhiêu sức lực bày ra bố cục giết chết mình.
Nhưng mình sẽ không để gã giết chết.
Mình tuyệt đối không để Kiếm Tuệ giết, nhất định phải giết lại gã.
Người khác thì thôi, Kiếm Tuệ dám đụng Hoa Sơn, mình nhất định khiến gã chết.
Có tín niệm mãnh liệt chống đỡ, Lục Nguyên lấy ra năm kiếm đạo văn tự tiến, đốn, tham, tuệ, ma đè hướng hồng hoang tinh thạch. Không sai, hồng hoang tinh thạch đúng là có thể áp chế người dùng kiếm, nhưng kiếm đạo văn tự cũng có lực lượng to lớn, lấy lực lượng năm kiếm đạo văn tự cứng rắn đánh phá lực lượng của hồng hoang tinh thạch.
Năm kiếm đạo văn tự cùng hồng hoang tinh thạch va chạm. Năm kiếm đạo văn tự rất quý giá, hồng hoang tinh thạch thì thông thường chút, nhưng dù là vậy thìhồng hoang tinh thạch cùng với năm kiếm đạo văn tự cực kỳ quý giá đấu đến khó chia thắng bại.
Mắt Kiếm Tuệ nóng rực nói:
- Thì ra chữ tuệ ở trong tay ngươi, giết chết ngươi là ta có thể cướp lại chữ tuệ. Ha ha, còn có bốn văn tự khác, ta sẽ được năm kiếm đạo văn tự, trở thành người mạnh nhất dưới Kiếm Chi Tử.
Lục Nguyên không rảnh để ý Kiếm Tuệ ngông cuồng nói, bây giờ đã đến giây phút cực kỳ nguy ngập.
Kiếm Tuệ đúng là không bình thường, có thể buộc mình đến tận đây.
Nhưng mình vẫn có tự tin giết chết Kiếm Tuệ.
Chính trong chớp mắt này, chữ tiến tỏa ra ánh sáng không giống bình thường, Lục Nguyên thậm chí cảm thấy có luồng thần thức tiến vào đầu, đây là chữ tiến đang kêu gọi hắn.
Trong ba mươi hai nhị cấp kiếm đạo văn tự, mạnh nhất không thể nghi ngờ là chữ ngộ của Kiếm Chi Tử, mà bí ẩn quái dị nhất là chữ tiến.
Chữ tiến này lúc trước các đời Kiếm Môn dù là nhân kiệt nào đi cũng không thu phục được nó, mãi đến khi Lục Nguyên xuất hiện.
Bây giờ chữ tiến tỏa ra ánh sáng, Lục Nguyên cảm thấy trong thức hải của mình xuất hiện một hàng chữ.
'Lấy kiếm tiếp xúc hồng hoang tinh thạch có thể hấp thu hồng hoang tinh thạch, hóa thân thành kiếm khắc hoang áp chế hồng hoang.'
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.