Lục sư đệ, lần nãy ngươi hãy để ta nhìn xem ngươi có thể gánh trách nhiệm được không?
Thái Sử Bi nhìn bầu trời.
Mười mấy người khác không hiểu lắm tâm tình của Thái Sử Bi. Bát mạch tại đây, kết quả phải khuất nhục ở chót nhất là nhục nhã cỡ nào, bây giờ muốn tẩy sỉ nhục này.
Dù Lục Nguyên không tự nếm trải nhưng cảm nhận được.
Một hàng mười lăm người ngự kiếm vọt lên, bay hướng đỉnh chóp Kiếm Đạo Thụ. Khoảng cách chưa đến một vạn trượng chớp mắt qua, lập tức đến đỉnh Kiếm Đạo Thụ. Đỉnh Kiếm Đạo Thụ, lúc này đang tẩm trong ánh nắng. Gốc cây to lớn dưới ánh mặt trời tỏa ánh sáng chói mắt.
Lá cây, nhánh cây tựa như vô số thánh kiếm, hơn nữa ở lá cây, rễ cây tỏa ra kiếm khí.
Cùng lúc đó, Lục Nguyên nhìn thấy khúc gỗ mới đó.
Khúc gỗ mới ở ngay chính giữa đỉnh Kiếm Đạo Thụ. Khúc gỗ mới trông không khác gì cây cối bình thường, nhưng nếu nhìn kỹ nó sẽ thấy bề mặt ẩn chứa kiếm đạo ảo diệu, dường như là một thanh tiên kiếm chưa xuất thế trần phong, ở đó như đông lại.
Người bảy mạch khác lần lượt đến.
Còn có người tán mạch. Cái gọi là người tán mạch ý chỉ không thuộc về bất cứ môn hạ chí tôn nào. Đương nhiên những người tán mạch không bị cuốn vào tranh đấu, bọn họ chỉ đến xem kịch, dù sao người tán mạch có cỡ nào đều ở tại tầng thứ chín, không cách nào trạch được.
Tất nhiên người tán mạch đa số là độc hành, lấy tu vi hỗn động cảnh muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-son-tien-mon/1395816/chuong-629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.