Rễ cây như vậy! Đây chính là rễ cây của Kiếm Đạo Thụ. Lục Nguyên phát hiện trong những rễ cây có vô số ảo diệt, dường như thực nghĩa giữa thiên địa, vô cùng huyền diệu. Lục Nguyên chợt phát hiện chỗ này có thể cung cấp cho mình luyện thành đủ các loại kiếm ý, đặc biệt là bây giờ mình đang rất cần kiếm ý liên quan không gian.
Cho này đúng là trời ban ân.
Nơi này là cây cối kỷ nguyên này ngưng tụ vô số kiếm đạo khí vận, Kiếm Đạo Thụ.
Có rất nhiều sự vật vĩ đại, hoành đại, vĩ ngạn, hùng vĩ, lần đầu tiên trông thấy sẽ rất rung động.
Ví dụ như Hoa Sơn, năm đó lần đầu tiên thấy Hoa Sơn vạn trượng thì cảm giác rung động trong lòng lớn đến kho tưởng tượng.
Bây giờ lần đầu tiên thấy rễ Kiếm Đạo Thụ, vô số rễ cây ở trên mặt đất như rồng như giao, đa số thật sâu cắm vào đất, sao không khiến người cực kỳ rung động chứ? Trong những rễ cây cũng có vô số huyền bí, dường như lờ mờ cảm giác đến luân hồi, không gian, và một loại cảm giác thời gian xuyên lăng kỳ lạ. Cảm giác này cực kỳ lạ lùng, chắc đó là thiết tắc.
Lục Nguyên đã luyện thành luân hồi, dù là sinh tử luân hồi bàn cũng được, nhưng không luân hồi bàn thì xa xa không hẹn, cho nên không vội vàng nhìn luân hồi.
Bây giờ hắn đang học không gian.
Không gian!
Lúc đó Thái Sử Không dạy nói những lời đó và cảm giác không gian chi tuyến còn ở trong óc xẹt qua. Hắn bắt đầu quan sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-son-tien-mon/1395805/chuong-618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.