Tiếc là hoa đã không còn, Trích Trục Hoa chỉ mọc ở dưới đất, sư phụ sư nương lại thích loại hoa này, hơi đáng tiếc.
Có thứ gọi là sức con người có hạn.
Việc thứ ba là làm chính vụ, cái thứ công việc này tùy tiện xem lướt qua, biết bây giờ ma đạo ngang ngược, bên Cửu Hoa Sơn có chút rục rịch nhưng hắn không mấy để ý, giao cho Nguyên Dương Thượng Nhân và Tử Hà Thượng Nhân giải quyết.
Rốt cuộc có thời gian đi Tư Quá Phong.
Ông lão tóc trắng trong Tư Quá Phong chắp tay đứng, gió thổi quần áo bay phần phật, như muốn bay theo gió.
Lục Nguyên tới gần, hai tay chắp lại nói:
- Chu sư thúc tổ.
- À, trở về rồi à.
Chu Thanh Huyền lạnh nhạt ừ một tiếng:
- Vậy cũng tốt, để ta xem ngươi ở trung ương thiên triều cũng mười năm rồi, có tiến bộ gì không.
Kiếm của Chu Thanh Huyền chớp mắt động, đâm thẳng ngực Lục Nguyên. Lục Nguyên cảm giác chỗ này của mình có sơ hở.
Quả là Chu sư thúc tổ, tùy tay liền tìm ra sơ hở của mình, Lục Nguyên lấy kiếm đáp trả.
Hai người lấy âm dương đối ấm dương, song kiếm ở trên không trung va chạm một đợt rồi một đợt.
- Không tệ.
Chu Thanh Huyền bỗng thu kiếm lại:
- Xem bộ dạng của ngươi, cách thành tựu âm dương không xa lắm. Nguồn truyện: Truyện FULL
Lục Nguyên gật đầu đáp:
- Đúng vậy, còn thiếu quang kiếm ý và thiện kiếm ý.
Giờ Lục Nguyên rất xúc động, đấu với Chu sư thúc tổ mấy chúc chiêu tohoi nhưng cảm giác ra kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-son-tien-mon/1395774/chuong-587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.