Nhưng cái tên Lục Nguyên thiên tài dỏm lần thứ hai lan truyền.
Một ngày sau.
Không Chi Sơn. Trong Càn Khôn cung.
Thái Sử Không tay động ném qua một bình rượu:
- Tới đây, uống miếng rượu nào.
Lục Nguyên đương nhiên không khách sáo nhận lấy. Thái Sử Không thích rượu thứ gì cũng có. Thái Sử Không là cái loại tửu quy thích nghiên cứu các loại rượu, Lục Nguyên cũng nghiên cứu rượu nhưng không giống như Thái Sử Không. Cầm lấy rượu uống một ngụm có tên Thiên Khúc Nhưỡng, vị vào miệng trăm chuyển ngàn hồi.
Thái Sử Không cười nói:
- Đời người có trăm ngàn loại vị, người có trăm ngàn loại gặp gỡ. Đôi khi sống không khả năng thuận buồm xuôi gió, có khi gặp trắc trở, ngươi không cần quá để ý.
Lục Nguyên vốn là người tiêu sái, trong cuộc đời gặp rất nhiều trắc trở, nhưng hắn tò mò là hôm nay sư phụ tìm mình nói những điều này làm gì?
Hắn suy nghĩ, nói:
- Sư phụ, ngươi muốn nói không lẽ là hôm qua trong kiếm quyển Kiếm Cực Sơn ta không có kiếm ý nào, cộng thêm ngoài kiếm ý thì chỉ được ba kiếm ý thôi?
Thái Sử Không gật đầu:
- Chính là việc này, cuộc sống đủ loại trắc trở, chúng ta phải chấp nhận hết.
Lục Nguyên cười to, lấy ra thiên địa pháp tướng của mình.
Thái Sử Không nhìn thiên địa pháp tướng của Lục Nguyên, bắt đầu là tùy tiện liếc rồi lập tức trợn to mắt.
Gã la to:
- Bát phẩm! Bát phẩm đài sen!
Gã dụi mắt, sợ nhìn lầm.
- Đúng vậy, là bát phẩm đài sen.
Lục Nguyên hời hợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-son-tien-mon/1395772/chuong-585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.