Thủy kính này kết ở phía trước.
Sau khi thông qua thủy kính nhìn thân thể mình, lúc này Vân Long vẫn còn ở trạng thái thịnh phát, chỉ thấy phía sau mình, một con Vân Long dài mấy trượng xuất hiện, con Vân Long này tương đối nhỏ dài, toàn thân màu trắng, nhẹ nhàng múa lượn trên không trung, thân thể màu trắng hiển thị rõ một loại mỹ cảm hoa lệ, long lân lấp lánh hào quang, long trảo sắc bén, lay động đuôi rồng màu trắng, cùng với đầu rồng cực lớn, râu rồng cũng đã xuất hiện.
Ngoại trừ mắt!
Là mắt rồng không có con ngươi.
Đây là mắt rồng không có con ngươi.
Kỳ thật pháp lực của hắn đã đạt tới lực của một con rồng, chỉ là chưa đạt đến Đại đạo cảnh thất trọng, nếu không hắn nhất định sẽ hoàn toàn biến thành Vân Long, kể từ đó công pháp của hắn càng có thể luyện đến đỉnh cao.
Được rồi, mấy năm tới, mình nhất định sẽ đề thăng tới cảnh giới Đại đạo cảnh thất trọng.
Lục Nguyên hít một hơi, hút linh khí còn lại trong phong linh trận vào trong bụng.
Sau đó đưa tay phá giải kế linh trận, cười ha ha, nhìn về phía Kiếm Chi Tình nói:
- Đa tạ ngươi rồi, Kiếm Chi Tình, thật sự là đặc biệt cảm tạ.
Lời này chẳng khác nào đánh thẳng vào mặt Kiếm Chi Tình, Kiếm Văn Hào chỉ cảm giác hiện tại hai mắt mình bốc hỏa, Lục Nguyên ngươi thắng cuộc là được rồi, còn trực tiếp làm Kiếm Văn Hào mất mặt, dùng tài nguyên thắng người khác đột phá, ngươi kêu Kiếm Văn Hào làm sao không muốn thổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-son-tien-mon/1395664/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.