Dù là Kiếm Văn Hào hay Lục Nguyên, sau này e rằng sẽ thành đại nhân vật tại Kiếm Môn, hai người muốn bối cảnh có bối cảnh, muốn thiên phú có thiên phú.
Vậy thì nhìn màn kịch hay đi, Hiên Viên Thập Nhị nhàn nhã nói:
- Đúng rồi, đơn giản giới thiệu Xung Tiêu Kiếm Lâu đi. Xung Tiêu Kiếm Lâu chính là ngẫu nhiên tìm thấy trong một tiền cổ di tích, rất có thể là di vật kỷ nguyên trước, lai lịch vô cùng bí ẩn. Theo chủ võ cổ văn minh thí nghiệm thì nếu xông lên tầng đỉnh Xung Tiêu Kiếm Lâu, tức là một trăm lẻ tám tầng liền có thực lực chủ văn minh.
- Tiếc rằng Kiếm Môn chúng ta đã mười vạn năm, trăm vạn năm mà vẫn không một ai có thể xông qua tầng một trăm lẻ tám, thậm chí người xông lên một trăm cũng không có. Đáng tiếc, thật đáng tiếc.
Nghe Hiên Viên Thập Nhị nói vậy, Lục Nguyên ngẩng đầu lên, thì ra Xung Tiêu Kiếm Lâu cổ như thế, thậm chí phải tới thực lực chủ văn minh mới triệt để thông quan.
Chủ văn minh! đây là lực lượng cao nhất một kỷ nguyên.
Chủ văn minh! đólà đại biểu nhiều văn minh tập hợp.
Xung Tiêu Kiếm Lâu ở trước mắt to lớn như vậy.
Kiếm Văn Hào liếc Lục Nguyên, nói:
- Không nói nhảm, ta sẽ là người sớm đến tiêu chuẩn chân truyền đệ tử hơn, đến khi đó ngươi hãy ngoan ngoãn chịu thua đi!
Gã cực kỳ đắc ý, muốn áp đảo Lục Nguyên. Nếu một Lục Nguyên bình thường mà không khuất phục được thì sao gã làm được Kiếm Chi Tinh gần Kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-son-tien-mon/1395659/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.