Chương trước
Chương sau
Trước đó Sở Đoạn mới làm chưởng môn vài năm đã chết, họ bất đắc dĩ đành chọn Lục Nguyên làm đầu dòng để tránh cho thường đổi chưởng môn thương nguyên khí mà thôi.
Lục Nguyên tuyệt đối không phải địch thủ của mình.
Nếu nói thiên hạ có mười phần hài lòng thì bây giờ Đường Thi Xuyên đã chiếm tám phần.
Nếu đánh bại Hoa Sơn thì mình có thể được đến thượng đẳng tiên môn chỉ tiêu, Liên Thành tiên môn của mình có thể thăng cấp thành thượng đẳng tiên môn.
Tấn quốc năm vị thượng đẳng tiên môn!
Cùng lúc đó, Đường Thi Xuyên phát hiện tinh thần mình hơi hoảng hốt, gã trông thấy mấy vị tiểu cô nương trẻ tuổi xinh đẹp của Hoa Sơn tiên môn, đặc biệt là Liễu Diệp Nhi trong đó, thật là thuần khiết. Đường Thi Xuyên sống nhiều năm như vậy chưa từng thấy tiểu cô nương thơ ngây như thế.
Đường Thi Xuyên có châm ngôn là: "trong tu tiên giả ta thi tài ta tối cao, trong thi nhân pháp lực của ta tối cao." Dù sao là một vị vô cùng trơ trẽn, mặt mày có chút đẹp trai cộng thêm chút phong độ đàn ông thành niên trưởng thành nho nhã, lừa được không ít tiểu cô nương.
Huống chi giờ gã chiến thắng bốn phương.
Đàn ông luôn có chút tật xấu.
Đàn ông, một khi có thực lực thì sẽ muốn tìm rất rất rất nhiều con gái xinh đẹp.
Giờ gã đã công thành danh toại, lập tức trở thành một trong những người nổi danh nhất Tấn quốc tu tiên giới. Gã đã tính toán sau khi đoạt Hoa Sơn tiên môn thượng đẳng tiên môn chỉ tiêu rồi tìm cơ hội đến truy đuổi tiểu cô nương này.
Tiểu cô nương đơn thuần như vậy, chắc chắn không chạy ra khỏi lòng bàn tay mình được.
Thủ đoạn của mình làm gì có tiểu cô nương nào trốn được?
Lại nói mình thành chủ thượng đẳng tiên môn, danh tiếng vang dội, sau này tu tiên giới, có bao nhiêu cô gái sẽ không si mê phong độ nho nhã thành thục hoàn mỹ của mình chứ?
Đường Thi Xuyên có chín phần đắc ý.
- Chưởng môn vạn tuế!
- Chưởng môn tiên phúc vĩnh hưởng!
- Chưởng môn thọ cùng trời đất!
Đám người Liên Thành tiên môn có Thiết Tỏa Hoành Giang Thích Bất Phát dẫn dắt liên tục la tốt, thanh thế cất bao. Bây giờ Liên Thành tiên môn đích thực nở mày nở mặt, có thể ở trước Hoa Sơn tiên môn diễu võ giương oai, đặt ở mười năm trước, không, dù là một năm trước e rằng không ai dám nghĩ.
Tiếp theo, gã thấy bên Hoa Sơn từng tiếng xôn xao, từng tiếng kêu gọi:
- Chưởng môn đến!
- Chưởng môn vạn tuế!
- Chưởng môn rốt cuộc tới!
Lúc Đường Thi Xuyên nghe thanh âm thì đang nhìn Liễu Diệp Nhi, kết quả phát hiện khi câu chưởng môn đến trên mặt nàng xẹt qua vui sướng. Đường Thi Xuyên hiểu đó là biểu tình thiếu nữ đối với người đàn ông mình thầm mến. Đường Thi Xuyên nổi giận, một hậu bối còn chưa mọc lông mà dám cùng tiền bối tranh đàn bà hả? Quá buồn cười!
Lục Nguyên tiểu bối, Lục Nguyên tiểu bối, phen này ta chẳng những muốn cướp thượng đẳng tiên môn chỉ tiêu còn phải cướp luôn tiểu cô nương đơn thuần đáng yêu, để ai nấy xưng Lục Nguyên ngươi là tuyệt thế thiên tài chịu sỉ nhục to lớn.
Đường Thi Xuyên rốt cuộc trông thấy Lục Nguyên. áo xanh đơn giản, không có gì trang trí, mặt treocười mỉm, một thanh niên rất bình thường. Đây chính là một trong năm chưởng giáo chí tôn Tấn quốc, Lục Nguyên. Hừ, một trong năm chưởng giáo chí tôn vẫn là để Đường Thi Xuyên ta làm.
- Ngươi chính là hậu bối Lục Nguyên?
Bối phậm của Lục Nguyên đúng là thấp, nhưng có thân phận Hoa Sơn chưởng giáo liền cao lên, coi như cùng Tống Thanh Kiều cũng là xưng hô ngang hàng, đây là quyền lợi của chưởng giáo chí tôn. Đường Thi Xuyên lại dám gọi là hậu bối Lục Nguyên, điều này kích động nhiều lửa giận.
- Ngươi chính là thượng đẳng tiên môn Đường Thi Xuyên?
Lục Nguyên gật đầu nói:
- Không sai, ta chính là Lục Nguyên, nhưng xme bộ dạng của ngươi cũng không được tốt lắm. Thôi, nếu hôm nay ngươi có thể vượt qua ba mươi chiêu trong tay ta thì tha mạng cho ngươi.
Huênh hoang!
Khoác lác chấn kinh thế gian!
Mới rồi đánh nhau coi như là hai thượng nhân Nguyên Dương Thượng Nhân, Tử Hà Thượng Nhân đều thua dưới tay Đường Thi Xuyên, không biết Lục Nguyên sao dám cứng miệng như vậy.
Nói khoác lác! Không biết xấu hổ! Quá mức cuồng vọng!
Đường Thi Xuyên gầm lên:
- Tốt, hậu bối, hôm nay để ta làm tiền bối dạy ngươi cái gì là khiêm tốn!
*Bốp!*
Đường Thi Xuyên bị một đấm đánh vào trên mặt, liên tục lùi ra sau.
Lục Nguyên đứng tại chỗ, nhàn nhã phẩy tay, nói:
- Sao vậy? Đâu mạnh gì mấy, trình độ chỉ có thế ư?
Lục Nguyên dùng là quyền, kỳ thực quyền lý giống như kiếm lý, thiên hạ vạn đạo đồng lý. Lục Nguyên chính là cảnh giới kiếm vương đỉnh cao, hóa kiếm pháp nhập quyền, một đấm phá phòng ngự của Đường Thi Xuyên, đập vào má phải gã còn là lúc gã sơ sẩy nên rất bình thường.
Đường Thi Xuyên cảm giác má phải nóng ran. Pháp lực của Lục Nguyên ngưng tụ vào quyền đập má phải gã đau đớn là một lẽ, lớn hơn nữa là gã bị mất mặt.
Gã tại đây vênh váo lâu như vậy, Hoa Sơn không ai địch lại, sớm cho rằng mình rất cao, Hoa Sơn chỉ như con kiến. Vào lúc lòng tự tin của gã trướng to chưa từng co, giây phút mấu chốt bị đánh một đấm, còn đánh vào mắt làm gã văng ra, quan trọng nhất là gã đang muốn theo đuổi dLục Nguyên đơn thuần đáng yêu. Ở trước mặt cô gái mình muốn truy đuổi bị đánh một đấm, đánh chật vật như vậy, là người đàn ông nào đều chịu không nổi. Cái gọi là đàn ông mặt đàn bà chân, mặt đàn ông đánh không được, đánh liền sẽ liều mạng. Chân đàn bà không thể sờ, sờ là sẽ nhục trong trắng. Bây giờ Đường Thi Xuyên chỉ muốn giết người. Nguồn truyện: Truyện FULL
Đường Thi Xuyên gầm rống:
- Tiểu bối ngươi dám thừa cơ tập kích ta! Ta muốn ngươi chết! Ta phải giết chết ngươi!
Tay áo gã vung, thanh Vô Hình linh kiếm bay ra, vô thanh vô tức vô hình vô ảnh bay hướng Lục Nguyên. Vô Hình Tử Mẫu linh kiếm tách ra đâm đến, gã phát điên lên rồi.
- Hôm nay phải để ngươi biết cái gì gọi là tiền bối!
Dưới Vô Hình Tử Mẫu linh kiếm, Liên Thành kiếm pháp thi triển.
Liên Thành kiếm pháp…Thiên Nhai Nhất Vọng Đoạn Nhân Tràng.
Liên Thành kiếm pháp…Ngân Hà Đảo Quải Tam Thạch Lương.
Đường Thi Xuyên cực kỳ tự tin, có tử mẫu cửu hình kiếm và chiến cửu bất thắng, tiểu bối Lục Nguyên ngoan ngoãn chịu thua đi.
Vô hình kiếm ư?
Lục Nguyên đích thực rất chú ý Vô Hình linh kiếm.
Hoa Sơn khác với người Hoa Sơn bình thường. Người Hoa Sơn ít khi đấu với người Tần quốc, hắn thì năm đó đi theo Yến tổ sư tu hành, dấu chân đến Tấn quốc, cùng bốn đại hình tiên môn Tần quốc đấu, có đối phó với vô hình kiếm khí rồi. Lúc đó hắn phát hiện dù vô hình kiếm khí lợi hại, đối phó pháp bảo và kiếm chiêu đều tốt nhưng đối phó ngũ đế kiếm đạo của hắn thì không có tác dụng.
Nếu không như thế thì hắn sẽ không dám nói trong ba mươi chiêu giải quyết Đường Thi Xuyên.
Cảm giác Vô Hình linh kiếm tấn công đến, Lục Nguyên sử dụng ngũ đế kiếm đạo, trên đầu hiện ra ngũ sắc kiếm quang bạch, thanh, hắc, xích, hoàng đan xen nhau. Cùng lúc đó, hắn rút Trấn Nhạc linh kiếm ra khỏi vỏ, một thức "Cuồng Phong Quá Cảnh" đánh tới. "Cuồng Phong Quá Cảnh" là một trong các chiêu thức mà Lục Nguyên thích dùng nhất. Mặc kệ ngươi là cái gì văn đường thi liên thành, cuồng phong quét qua, cuốn sạch mớ tri thức ba xu của ngươi.
Đường Thi Xuyên đang khống chế Vô Hình Tử Mẫu linh kiếm. Vô Hình Tử Mẫu linh kiếm trợ giúp gã đánh bại Nguyên Dương Thượng Nhân, Tử Hà Thượng Nhân, gã rất tự tin với nó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.