Lục Nguyên nói:
- Hiểu rồi, lần này đã định đi trung ương thiên triều, trong vòng hai trăm năm ta chắc chắn trở về.
Hoa Sơn hai thanh kiếm, địa kiếm vô đối Chu Thanh Huyền cùng túy kiếm Lục Nguyên nhìn nhau cười.
………
Thời gian nửa năm chớp mắt trôi qua.
Nửa năm nay Lục Nguyên ra lệnh là phong sơn.
Bây giờ Hoa Sơn tổn hao nặng thực lực, trong ngũ thượng đẳng tiên môn xếp hạng năm.
Dưới tình huống như vậy đi ra ngoài roàng là không khôn ngoan.
Cho nên Lục Nguyên nghiêm lệnh phong sơn, mọi người ngoan ngoãn tu hành trên Hoa Sơn, trước luyện thực lực tăng lên đã. Còn việc ngươi nói tu hành cần tài nguyên không đủ, Hoa Sơn làm đệ nhất tiên môn Tấn quốc nhiều năm như vậy, tích lũy tài nguyên khá nhiều, nửa năm sẽ không tiêu hao hết được.
Còn bản thân Lục Nguyên thì đương nhiên đang tu hành.
Luân Hồi phong.
Chỗ ở đại chưởng môn...Tiêu Dao Cư.
Chỉ cầu một mảnh tiêu dao, như phù vân dưới đất, hắn không đem Trường Xuân Cư đặt tên cho chỗ ở là vì Trường Xuân Cư ở sâu trong đáy lòng, không cần lúc nào cũng biểu hiện ra ngoài.
Tiêu Dao Cư bố trí cực kỳ đơn giản.
Tất nhiên bình thường làm việc không ở đây mà là chỗ khác…Vấn Tâm Trai. Chỉ cầu hỏi tâm không thẹn với trời đất, không thẹn với Hoa Sơn là đã thỏa mãn rồi.
Lục Nguyên khoanh chân ngồi trên bãi cỏ Tiêu Dao Cư, hoàn cảnh Tiêu Dao Cư bố trí giống như Trường Xuân Cư. Lúc này sau lưng Lục Nguyên lờ mờ hiện ra một giao long, Vân Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-son-tien-mon/1395576/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.