Bình thường Lục Nguyên rất bình tĩnh, nhưng bây giờ như đứng đống lửa, lửa xộc thẳng lên đầu Lục Nguyên.
Sư phụ luôn lo lắng tam tông loạn rốt cuộc xảy ra.
Yến tổ sư năm đó lo lắng tam tông loạn rốt cuộc xảy ra.
Mình nên làm sao đây?
Lục Nguyên từng một người một kiếm một bầu rượu tiêu dao tự tại, từng gặp địch giết địch, nhưng cố tình lần này không phải đối thủ mà là đồng môn, phải giải quyết sao đây?
Trong đầu Lục Nguyên đột nhiên nhớ đến lời Yến tổ sư đã nói: "Hoa Sơn, tam tông nội loạn xảy ra cần là phượng hoàn niết bàn trọng sinh, mới có thể tiêu trừ tam tông loạn."
Lúc ấy Yến tổ sư để lại hai chữ Tư Quá Phong, Chu sư thúc tổ, có lão ở thì Hoa Sơn sẽ không diệt phái, nhưng Chu sư thúc tổ bản thân vì tình yêu mà chẳng thèm lo loại việc này, vậy nên cần lập nên người để Hoa Sơn dựa vào.
Cái thứ hai chính là mình.
Phải rồi, là mình.
Lục Nguyên phút chốc hiểu suy nghĩ năm đó của Yến tổ sư. Không sai, hiện nay Hoa Sơn lại trải qua một lần loạn chiến đáng sợ, việc từng xảy ra mấy lần trong lịch sử, kỳ thực mỗi lần đều là thời cơ tốt tiêu trừ tam tông loạn. Chẳng qua những người trước kia không dứt khoát tiêu trừ tam tông loạn, hiện nay hãy để mình đến.
Năm đó Yến tổ sư dạy mình luân hồi chính là vì hôm nay.
Không sai, Yến tổ sư phi thăng, Chu sư thúc tổ không để ý việc này, bây giờ thì có mình.
Bây giờ mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-son-tien-mon/1395569/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.