Chương trước
Chương sau
Cuốn bí tịch này cũng có lúc có tác dụng.
Lục Nguyên đã biết được rằng sau khi luyện thành một Long Chi Lục phải luyện một Long Chi Lực mới, bây giờ công pháp ta đã thu thập được cũng tương đối rồi, ví dụ như Huyền Minh Hóa Long Quyết, Đại Địa Hóa Giao Quyết này có kém hơn một chút nhưng cũng là công pháp hóa thuồng luồng, cứ thu thập lại trước đã, nói không chừng sau này còn dùng được.
Về cơ bản Thương Thổ Yêu Hầu chết xong chiến lợi phẩm thu được cũng khá nhiều.
Cũng coi như phong phú rồi, so với khi giết Huyền Họa Tử thì hai tên này cũng ngang ngửa nhau.
Lục Nguyên nhún nhún vai, sau khi thu dọn xong mới phát hiện ra ánh mắt kỳ quái từ bốn phía đổ dồn về mình, tất cả mọi người đều đang nhìn Lục Nguyên, những người đứng đầu trong số các trường sinh cảnh ở đó đều biết sự khác biệt giữa trường sinh cảnh và đại đọa cảnh, thực không ngờ rằng trường sinh cảnh như LỤc Nguyên có thể hoàn toàn giết chết được đại đạo cảnh Thương Thổ Yêu Hầu.
Thật là không thể tưởng tượng được!
Bầu không khí tràn ngập một cảm giác kinh ngạc, đúng là trong một thời gian không lâu.
Bởi lúc này hồng quang trên đỉnh đầu đã tới cực hạn, trong nháy mắt phía trên bầu trời màu trắng đều biến thành màu đỏ như máu, ẩn hiện tỏng sắc đỏ vô tận ấy là một con chim thần một lần nữa tỉnh lại.
Bất Tử dược đã hoàn toàn thành rồi, một khi Bất Tử dược này thành lập tức sẽ bứt ra khỏi cành, rơi xuống dưới đất, Lục Nguyên bay « vèo » qua đó, pháp lực hư không hóa thành cánh tay lớn nắm lấy Bất Tử dược trong tay, đồng thời tay trái nhoáng một cái, lấy ra một cái hộp màu đỏ như nung, loại hộp lửa đỏ này trong Hỏa Hệ thích hợp nhất cho linh dược thiên sinh, gọi là Hỏa Hệ Linh Dược.
Thoáng chốc Lục Nguyên đã đoạt lấy BẤt Tử dược tỏng tay, tay sờ thử Bất Tử dược, trong lòng có một cảm giác xúc động không diễn tả được.
Tốt quá rồi, cuối cùng Bất TỬ dược đã có được rồi.
Bây giờ mình đã có nửa phần khả năng của Đại Đạo Pháp Tắc Đan, một phần hy vọng của Giao Hình Cơ Quan, hai phần của Bất Tử dược, vậy là mình đã có tổng cộng ba phần rưỡi khả năng nâng cao lên rồi.Trước nay khả năng phá cảnh giới của mình vẫn cao hơn những tu tiên giả khác, bây giờ lại thêm, có thêm ba vật này, mình sẽ có khả năng rất lớn để luyện lên đại đạo cảnh.
Cũng tạm ổn rồi, theo lẽ thường thì mình không cần đi sưu tập loại vật hiếm có này nữa.
Bây giờ có thể công kích lên đại đạo cảnh rồi, cảm giác nếu bây giờ mà mình lên được đại đạocảnh thì đã coi là thành công rồi.
Một khi trở thành đại đạo cảnh thì có thể kinh thiên động địa, khác hoàn toàn với bây giờ.
ở chỗ caayBaats Tử này, chỉ cần có được Bất Tử dược này là không cần đến chiến lợi phẩm nào nữa, nhưng nếu nghĩ lại có một chiến lợi phẩm cũng đủ rồi, Bất Tử dược quá quý giá, đặt trong giới tu tiên, thậm chí có thể đổi lấy mười linh thú cấp dị thú, chính là
Phía ngoài cây Bất Tử, sáu đại đọa cảnh có bốn người không ngừng oanh lấy bên từng tầng từng tầng bình chướng, một đại đọa cảnh liên hệ với phía tiên môn chính đạo chủ lực, còn một đại đạo cảnh ở Thanh Thành tiên môn không ngừng nghiên cứu trận pháp này, về mặt trận pháp thì Thanh Thanh tiên môn cũng có chút tạo nghệ.
Sáu vị địa đạo cảnh cũng đnag gấp đến toát mồ hôi, bọn họ phụng mệnh đến để bảo vệ những kiếm tiên xuất sắc trong trường sinh cảnh, vốn cho rằng không có chuyện gì xảy ra, kết quả là lúc xảy ra chuyện thì lại không thể vào phía trong cây Bất Tử, biết thì cũng đã xảy ra chuyện lớn, nếu kiếm tiên trong đó mà chết mất một nửa thì nguyên khí của tiên môn chính đạo sẽ bị tọng thương, nhưng giờ mọi người không bị thương được rồi.
Sáu vị đại đạo cảnh bình thường đều đã từng có nhiều trải nghiệm nhưng bây giờ cũng bị dọa tới sợ rồi.
Những người này đều là tương lai của tiên môn chính đạo.
Có ảnh hưởng rất lớn.
Không may, không may, nhưng kiểu không may này càng lúc càng lướn.
Đúng lúc này vô số trận pháp đều bị phá vỡ, sáu vị đại đạo cảnh chạy ngay vào trong như có sấm sét, thế cục quá nguy hiểm, họ không thể không quan tâm chu đáo, chỉ mong sao không xảy ra sự cố gì, sáu người bọn họ hiện giờ nhịp tim có lẽ đập đến hơn hai trăm nhịp rồi.
Thế giới dưới lòng đất có rất nhiều cửa khẩu, hiểm địa.
Phía trước cũng có một chỗ hiểm địa. Chỗ hiểm địa này nối liền không ngừng dưới lòng đất, tầng tầng lớp lớp, đen kịt một mảnh. Khi đến gần cũng không nhìn ra được bóng dáng như thế nào. Quả nhiên là ứng với câu "Cồn cồn nhất địa mặc, thao thao thiên lý hôi".
Cạnh bờ sông này vạn vật đều chết hết. Yêu ngưu trong lòng đất cũng không can đam uống thứ nước này. Nếu uống vào thì sẽ ngã lăn ra chết tại chỗ. Quạ đen cũng không dám bay trên đầu bờ sông. Vì lơ lửng trên dòng sông đều là trùng trùng điệp điệp sát khí màu đen, bất luận chim nào cũng sẽ bị gãy cánh ở chỗ này. Ở Hắc hà, không có một sinh vật nào sống sót.
Sông Hắc Thủy là một trong những địa phương hiểm địa trong lòng đất.
Tu tiên giả Trường Sinh cảnh trở xuống muốn tiến vào sông Hắc Thủy đều không được.
Nếu là tu tiên giả ngoài Trường Sinh cảnh cũng chưa chắc có thể chống chọi được bao lâu.
Tu tiên giả đại đảo cảnh thì không gặp bao nhiêu khó khăn, nhưng cũng gặp không ít phiền toái.
Nếu chỉ là một nơi hiểm địa thì cũng chẳng sao. Nhưng sông Hắc Thủy này bị một trong bốn Đại yêu vương Tử Lân Yêu Vương chiếm cứ từ lâu. Sông Hắc Thủy này không biết có bao nhiêu sát cơ. Chính đạo tiên môn đã mất một ngày ở đây. Bốn Đại yêu vương do Tử Lân Yêu Vương cầm đầu. Nghe nói bản thân Tử Lân yêu vương này thực lực gần tiếp cận với hai Đại Yêu Hoàng.
Cho nên, đây được xem là một cửa ải khó khăn.
Mà chính đạo tiên môn thường hay bị kẹt ở cửa ải này.
Đúng vậy, chính đạo tiên môn hiện tại lực lượng mạnh hơn yêu ma trong lòng đất. Nhưng nếu muốn một lần bình ổn bọn yêu ma thì không có khả năng.
Lúc này, rất nhiều nhân vật Đại đạo cảnh của chính đạo tiên môn đang ở chỗ này thương lượng.
Tham dự hội nghị có chưởng môn Sở Đoạn của Hoa Sơn tiên môn. Chưởng môn Tống Thanh Kiều của Võ Đang tiên môn. Chưởng môn Nhâm Bích Ngưng của Thanh Thành tiên môn. Chưởng môn Gia Cát Cách của Côn Lôn tiên môn. Bốn người ngồi cùng một chỗ. Phen này tiến công lòng đất, chính là thiên đại công lao, thiên đại chỗ tốt. Cho nên bốn vị Chưởng môn tự mình xuất chiến.
Ngoài ra, còn có Chưởng môn của những tiên môn trung đẳng. Ví dụ như chưởng môn Hải Lăng Thượng Nhân của Võ Lăng tiên môn.
Rất nhiều Chưởng môn tề tựu một đường.
Buổi thương lượng này tất nhiên là bàn về vấn đề sông Hắc Thủy.
Sông Hắc Thủy thiên thời địa lợi nhân hòa đều thuộc về đám yêu ma.
Nhưng mặc dù nói thiên thời địa lợi nhân hòa đều thuộc về đám yêu ma, nhưng xu thế chung vẫn thuộc về chính đạo tiên môn. Nếu muốn lấy về thì chỉ cần dụng ít công phu thì cũng chẳng phải là việc khó.
Sở Đoạn ngồi một chỗ, khí thế động thiên.
Nhâm Bích Ngưng là nhân vật nữ duy nhất trong số các chưởng môn, ngồi một chỗ, phong độ tư thái, tao nhã tuyệt thế.
Chưởng môn Côn Lôn Gia Cát Cách râu, lông mày bạc trắng. Vị này được xưng là lão bất tử. Ai cũng không biết ông ta muốn cái gì.
Chưởng môn Võ Đang tiên môn Tống Thanh Kiều thì im lặng chẳng nói một lời.
Mỗi người đều theo đuổi suy nghĩ của mình. Bọn họ tính toán cũng không chỉ là sự tình của sông Hắc Thủy mà là như thế nào kiếm được càng nhiều chỗ tốt trong lòng đất. Mặc cho ai cũng biết, yêu ma trong lòng đất lần này cơ bản xong đời rồi.
Lúc này, có một người đột nhiên nhanh chóng bay tới, khiến cho rất nhiều chưởng môn nhướng mày lên. Rất nhiều chưởng môn trong này đang bàn việc trọng đại, đến tột cùng lại có việc gì quan trọng hơn? Người nọ xông tới, cũng không ngừng nghỉ, lập tức nói:
- Bên ngoài Bất Tử bị trận pháp vây quanh. Vốn sáu vị Đại đạo cảnh phụ trách căn bản là không vào được.
- Cái gì?
Sở Đoạn cau mày. Các chưởng môn khác tất cả đều cùng biểu lộ.
Tất cả mọi người đều là những người cao minh. Như thế nào lại không biết đây là sự tình không ổn.
Chuyện này hậu quả rất nghiêm trọng, quả thực không có cách nào nói rõ.
Chính đạo tiên môn trải qua trận này, có thể nguyên khí sẽ bị tổn thương. Trong vòng một trăm năm sợ không thể khôi phục nguyên khí.
Tuyệt đối không ngờ, rõ ràng còn có một sơ hở.
Cũng không nghĩ tới, yêu ma trong lòng đất rõ ràng còn biết cách chơi như vậy, khiến cho sáu vị Đại đạo cảnh ở một bên nhìn thấy cảnh tượng không may.
Vấn đề bây giờ là phải giải quyết như thế nào. Sở Đoạn lập tức quát lên:
- Chúng ta phải lập tức tiến lên. Sông Hắc Thủy có thể để sau, nhưng trước hết phải giải quyết bên Bất Tử kia.
Lập tức, tất cả các vị chưởng môn đều ngay ngắn phóng lên trời, bay thẳng đến chỗ Bấc Tử. Bất Tử cách sông Hắc Thủy một đoạn, nên tất cả các chưởng môn đều phát động tốc độ cực nhanh, giống như lưu tinh xẹt qua.
Sở Đoạn ngự trên kiếm tiên của ông ta. Kiếm khí phá vỡ không gian, trực tiếp bay tới. Đám người Tống Thanh Kiều chạy ở phía sau. Lão bất tử Gia Cát Cách thì chẳng thấy động tác của ông ta như thế nào, tốc độ rất nhanh. Nhâm Bích Ngưng thì tốc độ cũng vậy. Nhưng nhanh nhất không thể nghi ngờ chính là Sở Đoạn. Trong một thời gian ngắn, rốt cuộc đã đáp xuống Bất Tử.
Khi các vị chưởng môn đến nơi thì chỉ thấy một cảnh tượng hoàn toàn bất đồng. Bạn đang đọc truyện tại - truyentop.net
Thương Thổ Yêu Hầu đang nằm dưới mặt đất.
Ai đã làm chuyện này?
Kiếm tiên Trường Sinh kỳ nào có thể địch nổi Thương Thổ Yêu Hầu như thế này? Đây là có chuyện gì?
Sở Đoạn gào to:
- Người nào đã giải quyết Thương Thổ Yêu Hầu?
Kiếm tiên Trường Sinh cảnh đều ngay ngắn hướng ánh mắt nhìn Lục Nguyên.
Sở Đoạn lại hỏi:
- Ngươi đã giải quyết Thương Thổ Yêu Hầu?
Gương mặt của ông ta vô cùng quái dị. Ông ta làm sao mà không biết Lục Nguyên đã đạt đến Trường Sinh cảnh, nhưng Trường Sinh cảnh thì làm sao đánh lại Đại Đạo cảnh. Đây là điều bình thường. Lục Nguyên khẽ gật đầu. Nhưng cái gật đầu này lại phá bỏ cái cơ bản của Sở Đoạn cũng như của toàn bộ tu tiên giới Tấn quốc. Sở Đoạn nghiêm túc đánh giá Lục Nguyên. Thật sự là một gã hậu bối quái vật! Một hậu bối như vậy, vì cái gì mà ở lại Kiếm Khí Tông? Nhưng điều này cũng tốt. Sau này mình thống nhất Tam Tông, triệt bỏ phiền toái thì Lục Nguyên khi đó sẽ trở thành thủ hạ của mình.
Gia Cát Cách là lão bất tử, khi có chuyện gì cũng không chấn động. Nhưng hiện tại vẫn không khỏi thay đổi sắc diện. Ông ta trong số những người ở đây là già nhất, nhưng thật sự chưa từng gặp phải chuyện quái dị như thế này. Ông ta là người rất coi trọng chòm râu của mình. Từng có một nhân vật Đại Đảo cảnh muốn chòm râu của ông, ông đơn giản truy sát người nọ ba ngày ba đêm. Sau khi có người biện hộ cho thì mới chịu thôi. Nhưng bây giờ ông ta lại chẳng chú ý đến chòm râu của mình.
Nhâm Bích Ngưng không khỏi nhớ tới một sự kiện. Bà ta ẻo lả bước tới hỏi:
- Nghe nói Minh Kiếm Tử bị giết, Huyền Minh tiên môn bị tiêu diệt. Có một số tin tức nói rằng có người đã để lại bút tích nói rằng mình đã diệt đi Huyền Minh tiên môn. Đó có phải là bút tích của ngươi không?
Lục Nguyên nhẹ nhàng gật đầu:
- Là đệ tử đã làm.
Quả nhiên......
Thật đúng là......
Phải nói như thế nào đây?
Trường Sinh cảnh làm sao có thể thắng được Đại Đạo cảnh. Vốn cảm giác mình nông cạn, nhưng các vị Kiếm tiên lại phát hiện các Chưởng môn đều chấn động. Vốn không phải bọn họ kiếm thức nông cạn mà là tu tiên giới Tấn quốc chưa từng phát sinh sự việc này. Sự việc này còn khiến cho các chưởng môn phải kinh ngạc thì mình chẳng phải là ếch ngồi đáy giếng.
Tống Thanh Kiều vuốt chòm râu:
- Có những người như thế thì đúng là chính đạo chi phúc.
Ông ta nói như vậy cũng là có nguyên nhân. Thiên tài rất nhiều, nhưng là thiên tài mà không thay đổi bản tính, không kiêu ngạo thì có rất ít. Lục Nguyên sau khi thành danh cũng chẳng kéo bè kết phái, cũng không tự cao tự đại. Tống Thanh Kiều khen như vậy cũng là xuất phát tự đáy lòng. Một người khiêm tốn như thế, nếu là người của Võ Đang thì thật là tốt. Hiện tại có một số chưởng môn thì suy nghĩ giống như Tống Thanh Kiều, nhưng cũng có một số người hâm mộ xen lẫn đố kỵ.
Bờ sông Hắc Thủy.
Chính đạo tiên môn bên này.
- Cái gì? Ngươi nói cái gì? Ta nghe không lầm chứ? Trường Sinh cảnh Lục Nguyên chiến thắng Đại đạo cảnh Thổ Yêu Hầu.
- Không phải nói rằng đã qua vạn năm rồi không có người làm được như vậy, ngay cả Yến Thương Thiên.
Yến Thương Thiên tuy đã chết, nhưng hiện tại là Thập Yêu Nhâm Độc, Đông Phương Yêu, Sở Đoạn, Tổ Thiên Thu, Thiên Viên tông sư một đám người xuất hiện, nhưng cho đến nay, Yến Thương Thiên vẫn là đệ nhất cao thủ trong lòng mọi người. Sự tình mà ông ta năm đó không làm được, nay có người làm được, mặc cho ai cũng không tin.
- Đúng vậy, điều này sao có thể?
- Hắc, ta lúc ấy cũng không tin. Nhưng một sư bá Đại Đảo cảnh của ta đã nói lại. Thân phận là Đại Đạo cảnh, sư bá ta làm sao mà nói xạo.
- Đây là sự thật. Ta cũng nghe qua được tin tức này. Là lão tổ của chúng ta nói.
- Trường Sinh cảnh làm sao mà đánh bại được Đại Đạo cảnh? Lục Nguyên đúng là kỳ tích.
- Mà các ngươi chắc cũng chưa nghe nói qua. Kỳ thật thì không chỉ có như thế, trước đó không lâu, chuyện Huyền Minh môn bị tiêu diệt nghe nói cũng là Lục Nguyên làm.
- Một người hơn hai mươi tuổi có thể tiêu diệt một trong các tiên môn. Người này quả thật lợi hại không thể lường được.
- Lục Nguyên này bộ dạng dài ngắn như thế nào mà lợi hại như vậy?
- Nghe nói là mặt màu xanh, thân cao chín thước, ba đầu sáu tay.
- Có hạng người như vậy sao? Nói nhảm, Na Tra trong truyền thuyết cũng không như vậy. Thiên tài với thiên tài là có điểm chung.
Tại bờ sông Hắc Thủy, yêu ma cũng vội vàng báo cáo với Tử Lân Yêu Vương. Hiện tại ba Đại yêu vương đều có mặt tại sông Hắc Thủy. Ba vị Đại yêu vương đều bị chuyện này làm cho khiếp sợ, thật không không nói nên lời. Cuối cùng, phong hoa tuyệt thế Trường Hữu Song Giác nhìn Tử Lân Yêu Vương cười khổ:
- Như vậy cũng được.
- Như vậy cũng được.
Bạch Phát Ưng Vương nói. Kế hoạch hành động của bọn hắn lâu như vậy nay vì vậy mà thất bại. Các Đại yêu vương nay chỉ còn ba.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.