Từng dòng từng dòng khí vàng không ngừng chảy vào phía trên đỉnh đầu Lục Nguyên, thanh hoàng sắc kiếm đạo đó càng ngày càng đậm, sau đó đã bắt đầu xuất hiện một lạo giống như đất màu vàng nhợt nhạt, nhưng không phải màu vàng nhạt, ở giữa có màu vàng sáng.
Còn Lục Nguyên thì nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng thê lương.
Đại địa thượng cổ, thổ nhưỡng vàng nhạt, bão cát vô cùng vô tận, trong bão cát vô tận ấy có một gốc cây đứng đó, ngoan cố chống lại cát hóa đại địa, màu vàng nhợt nhạt giữa thiên địa ấy càng lúc càng nhiều, càng lúc càng dày lên, càng lúc càng nặng, đây là một kỳ tích trong hàng ngàn tỷ.
Gốc cây đó vẫn không ngững đứng chống chọi ở đó, lúc này nó phải đối kháng với hàng ngàn tỷ dặm những hoang vu bất tận cả sa mạc.
Cuối cùng gốc cây này cũng bắt đầu hấp thụ lấy thường hoàng thổ khí trong vòng hàng ngàn tỷ dặm đó, bắt đầu lột xác, hấp thụ thương hoàng thổ khí, đối kháng thương hoàng thổ khí.
Lục Nguyên tỉnh lại, càng hiểu sâu hơn về việc lý giải thương hoàng thổ khí, lúc này, thực ra đã luyện thành Sơn chi kiếm ý, trong ký ức nhìn thấy những ngọn núi hùng vĩ, lĩnh ngộ được Sơn chi kiếm ý cũng là điều tất nhiên, nhưng đó không phải là những điều hấp dẫn chủ lực thực sự, là bản thân càng hiểu rõ hơn về đại địa.
Đại địa như vậy.
Thương hoàng kiếm quang trên đỉnh đầu Lục Nguyên càng lúc càng dày và nặng, giống như núi non đè lên vậy.
Cũng không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-son-tien-mon/1395523/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.