Mà ở Độc Hành Thiên Hạ cung, tại ngõ hẻm thanh trúc, ngõ hẻm này có rất nhiều trúc.
Đông Phương Yêu xiêm y màu phấn hồng chắp tay đứng ở trước gió.
Cùng với Sở Đoạn chiến một trận hắn đã bị thương, tuy nhiên trong lòng Đông Phương Yêu khó hiểu, một kiếm của Sở Đoạn rất mạnh đúng thế nhưng theo đạo lý bình thường Sở Đoạn tuyệt đối không phải là đối thủ của mình, đặ biệt mình đã luyện thành Liên Hoa Chân giải, một khi luyện thành tuy thắng không nổi kinh tài tuyệt thế Yến Thương Thiên nhưng muốn thắng Sở Đoạn không phải là khó.
Tại sao lại thất bại ở trong tay của Sở Đoạn.
Từ sau khi trở về từ Hoa Sơn, Đông Phương Yêu vẫn một mực suy nghĩ đến chuyện này.
Lúc Đông Phương Yêu trầm tư, ở sau lưng truyền tới một bước chân hữu lực, Đông Phương Yêu nhíu mày.
- Ai?
Hắn hơi tức giận, ở Liên Hoa trúc này hắn tuyệt đối không cho ai tiến tới.
Kèm theo thanh âm hùng hồn, Đông Phương Yêu quay đầu lại, vừa quay đầu nhìn hắn khiếp sợ không thôi trước mặt hắn chính là một đại hán tướng mạo khôi ngô, người giống như là một tòa núi cao.
Đông Phương Yêu chấn động toàn thân:
- Ngươi ngươi không phải đã chết rồi sao/
- Ta không có chết ta còn sống.
Đại hán kia mang theo khí thế ngang nhiên hùng tráng mà cười ha hả:
- Ngươi năm đó thừa dịp ta bị nhục dưới kiếm của Yến Thương Thiên mà đánh chết bổn tọa, đoạt vị của bổn tọa, bổn tọa tuy trở tay không kịp nhưng đáng tiếc bổn tọa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-son-tien-mon/1395514/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.