Lục Nguyên vốn cũng muốn tự mình ra tay giết chúng, với tu hành của Lục Nguyên thì muốn đối phó với chúng không thể nói chơi được.
Nhưng trong nửa quãng đường Lục Nguyên lại nghĩ mình phải khiêu chiến với đại đạo cảnh Huyền Họa Tử thì cũng cần phải có một số tay chân. Những con long sa này thực lực mạnh mẽ đáng sợ, thậm chí có sinh linh trường sinh thập trọng, ta tội gì mà không đem bọn chúng phong ấn vào hai khối khôi lỗi trong khối Khôi Lỗi lệnh ở dưới.
Đúng vậy, Nam Hải kiếm thủ Đoạn Kinh Đào đã lưu lại một số khôi lỗi trường sinh thập trọng, nhưng thời gian lâu như vậy rồi, chỉ sợ qua hàng vạn năm rồi, những xương khôi lỗi đó sớm đã bị mục tan ra rồi, rất dễ bị đánh tan, dù là khôi lỗi thì cũng không tránh khỏi ảnh hưởng của thời gian.
Còn mình bây giờ mà muốn bắt khôi lỗi thì nên bắt mấy con hổ sa trường sinh thập trọng, nhưng nếu là khôi lỗi lúc càng mạnh thì vừa vặn có thể dừng trong trận chiến giết đại đạo cảnh Huyền Họa Tử.
Nghĩ vậy, Lục Nguyên bèn hô một tiếng rồi xông xuống dười nước.
Lúc trên mặt nước nghĩ đến việc phong ấn khôi lỗi những con long sa trường sinh lục trọng này nên mới xuống nước, nhưng xuống dưới đó những con long sa tấn công mạnh mẽ vô cùng, nếu như trên công thì sự uy hiếp của chúng còn giảm đi một chút, nhưng xuống dưới nước chúng mạnh đến kinh người, Lục Nguyên cũng không thèm để ý, rút hai thanh kiếm ra bày trận.
Sau khi bày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-son-tien-mon/1395504/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.