Kế tiếp bản thân hắn có thể tôi luyện linh kiếm, đạt đến cảnh giới của Trường Sinh Bát Trọng, trong lòng Lục Nguyên vui sướng vô cùng.
Tùy ý khách khí vài câu với người của Lý gia trang, sớm tâm tư không còn ở chỗ này, Lục Nguyên liền ngự kiếm mà bay. Về phần người của Lý gia trang, tất nhiên là cảm khái một phen. Tửu kiếm tiên là nhân vật tiên đạo chi hiệp, khi đến khi đi đều vội vàng, chỉ để lại một phen tâm tư cho Lý tiểu thư.
Trong một ngọn núi ở biên giới Tần Tấn, ngồi trong sơn cốc yên lặng, Lục Nguyên đã bắt đầu tôi luyện linh kiếm.
Hắn lấy vĩnh viêm chi hỏa ra. Vĩnh viêm chi hỏa này một khi đụng phải mặt đất thì liền cháy lên. Bên cạnh không có cây cối, chỉ có đất vàng. Lục Nguyên lấy ra thanh Dưỡng Ngô kiếm đặt ở đằng trước, đồng thời lấy ra một hòn đá thái bạch để ở một bên.
Ngọn lửa dùng để đốt Dưỡng Ngô kiếm.
Trong lúc đang cháy mạnh, Lục Nguyên bắt đầu đem thần hồn hướng về Dưỡng Ngô kiếm. Nếu Dưỡng Ngô kiếm không thừa nhận, thì thần hồn truyền qua Dưỡng Ngô kiếm sẽ không thu. Nhưng hiện tại Lục Nguyên đã được Dưỡng Ngô kiếm thừa nhận, tất nhiên là Dưỡng Ngô kiếm sẽ bắt đầu thu nhận thần hồn của Lục Nguyên.
Thần hồn lưu thông, thân kiếm Dưỡng Ngô kiếm ngày càng sáng bóng, cho đến khi thành ánh sáng ôn hòa của một mặt trời. Thân kiếm Dưỡng Ngô kiếm đã bắt đầu đốt lấy chính khí.
Không sai biệt lắm, hiện tại đã đến đoạn cao trào.
Lục Nguyên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-son-tien-mon/1395484/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.