Đúng là kỳ.
Không lẽ chính là gốc dị bảo mà Chu sư thúc tổ đã nói? Dùng là chu đan vị, khiến Lục Nguyên không thể không nghi ngờ.
Lục Nguyên lấy làm lạ, phát hiện bên cạnh cây mất hết sức sống có một một bia đá.
Trên bia đá ghi hàng chữ.
"Vì tránh Nguyên Lăng truy sát, ta đã kích phát tất cả linh thạch, tiêu hao hết tài nguyên, trời sinh linh vật giấu trong pháp khí không gian khác, bị Huyết Kiếm lão tổ cướp đi, ta tại đây còn lại chỉ có một gốc dị bảo kiến mộc tàn chi, cùng với tâm đắc của ta, Thất Biến Thượng Nhân."
Đây là kiến mộc!
Trong lòng mừng rỡ, bây giờ mình đang cần kiến mộc tàn chi đây. Kỳ thực trên đời này còn chút kiến mộc tàn chi, hơn nữa thuộc tính đặc biệt của kiến mộc vân, cho nên rất nhiều nơi đem kiến mộc thành chốn bảo vệ bí bảo. Một khi kiến mộc vân cực kỳ đậm đặc, con người khó thể xâm nhập, dùng để bảo vệ bí bảo là không thể tốt hơn nữa.
Kiến mộc này rõ ràng tử khí đoạn tuyệt lại tỏa ra sinh khí mãnh liệt là có lý do. Lục Nguyên ở thượng cổ đã sớm vỡ nát thì tất nhiên sẽ tử khí đoạn tuyệt, gốc kiến mộc này e rằng kế thừa một phần thuộc tính thanh mộc trong kiến mộc, nên tất nhiên kéo theo sự sống. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Lục Nguyên lòng rất mừng, phải biết rằng nếu mình có thể tu thành thanh đế kiếm đạo thì tất nhiên sẽ giải được huyết hải phiêu hương độc. Nhưng thanh đế kiếm đạo nào dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-son-tien-mon/1395406/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.