Tần Khê run rẩy một hồi, cuối cùng, vụt đứng dậy, ôm tâm trạng bi tráng của tráng sĩ một đi không trở lại, đi thẳng xuống lầu.
Tần Khê vừa ra khỏi cửa, Ân Ngôn và Hương Nại Nhi lập tức chạy đến hành lang nhìn lén, Hương Diệp nhìn dáng vẻ háo hức kia của Hương Nại Nhi, làm gì có tí bi thương nào như lúc nãy, tuy nói thì nói vậy, mấy người vẫn đồng loạt đi ra hành lang, nhìn xuống dưới lầu, Tần Khê đang đi về phía nam tử kia.
Người kia mặc một thân áo xanh, trên đầu là một chiếc ngọc quan đơn giản, đang nói chuyện với chưởng quầy, xem bóng lưng, cũng là một nam tử thanh thoát.
Cũng không biết mặt mũi thế nào.
Hương Diệp ở trên lầu lại nhìn một lúc, nhẹ giọng lẩm bẩm, “Bóng lưng này, nhìn quen quen.”
Tần Khê bước từng bước nặng nề tới, ho nhẹ hai tiếng, ngẩng đầu trừng mắt nhìn bảy người bên trên, sau đó, vỗ vỗ vai người kia.
Nam tử áo xanh quay lại, hai người dưới lầu đồng thời sửng sốt. Hương Nại Nhi đứng bên trên đương nhiên cũng nhìn rõ người kia, sắp kêu lên, lại bị Hương Diệp bụm miệng lại.
Dưới lầu, trước quầy, Tần Khê nhìn nam tử trước mặt, dung mạo tuấn tú nhàn tản, vẫn là vẻ công tử văn nhã như trước, khóe miệng giật giật, rất khó khăn gọi hắn, “A Thương…”
Kỳ Thiếu Thương hiển nhiên không ngờ hắn lại đột nhiên xuống lầu, hắn biết hôn nay bọn họ đến đặt phòng, rõ ràng thấy bọn họ đã vào phòng rồi hắn mới dám ra ngoài, ai ngờ, Tần Khê lại đi xuống…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-si-hoang-hau/1618641/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.