Tần Khê cùng Hương Nại Nhi nghe vậy, đồng thời sửng sốt, sau khi ngẩn ra lại cùng mắng, “Gạt quỷ à!”
Ngọc Sanh Hàn nghe vậy liền nhíu mày, Hương Diệp lại nhìn thẳng về phía Tần Khê, cười như không cười, nhẹ nhàng gọi hắn một tiếng, “Ca ca.”
“Ôi chao!” Tần Khê cực kỳ theo bản năng đáp lại một tiếng, sau khi đáp xong, ngay cả bản thân cũng cảm thấy mình thật đáng đánh đòn, nhưng nhìn cô gái bên cạnh Ngọc Sanh Hàn, trái lại lại có vài phần tương tự với dáng vẻ của Hương Diệp. Nhất là thân khí chất kia, càng tăng thêm vài phần sức thuyết phục cho cô ta.
“Tên em là Hoa Hương Dư.” Hương Diệp nhàn nhạt nói một câu, mắt Tần Khê nhất thời trợn tròn, chỉ vào Hương Diệp, run rẩy đến lợi hại, “Cô cô cô cô… thật sự là Tiểu Hương Hương?”
“Em là Hoa Hương Dư.” Hương Diệp quét mắt nhìn Tần Khê, kiên quyết không chịu thừa nhận cái tên đó.
Tần Khê nhìn ánh mắt này của Hương Diệp, đáy lòng đã tin đến mười phần, sắc mặt giận dữ khi nãy đã sớm tan thành mây khói, cả người nhào tới, “Tiểu Hương Hương ơi!!”
Còn chưa vồ được người, dĩ nhiên đã bị Ngọc Sanh Hàn cản lại, Tần Khê vẫn chỉ ngẩn ra mà nhìn Hương Diệp, cười nói, “Tiểu Hương Hương, em thế này cực kỳ xinh nha~ ca ca thích ~ muội muội ơi~”
Hương Nại Nhi đứng một bên, nhìn bộ dạng mất mặt kia của Tần Khê, gân xanh nổi lên, chỉ thiếu nước đạp thẳng người nào đó xuống hồ mà thôi, mà trên thực tế, Hương Nại Nhi thực sự làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-si-hoang-hau/1618617/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.