Thân thể không biết đã trôi nổi phiêu đãng trong bóng tối bao nhiêu lâu, hoàn toàn không thể khống chế, cố gắng muốn mở mắt ra, lại cảm thấy thực vô lực.
Ninh Tú cung cháy rồi, nếu Hàn biết cô ở đó, nhất định sẽ rất lo lắng…
Vùng vẫy, lại cố gắng mở mắt ra, cứ lặp đi lặp lại như vậy, cuối cùng, một tia sáng cũng rọi vào mắt. Ráng gắng gượng lần cuối, mở mắt ra.
Một căn phòng xa lạ, một căn phòng ngủ lấy màu trắng làm chủ đạo, đường viền là những đường hoa văn bất quy tắc màu cà phê, cả căn phòng đều toát lên vẻ đơn giản, cửa sổ sát đất khuất sau tấm rèm cửa màu cà phê, rèm cửa hơi lay động, vài tia nắng mảnh mai lọt vào. Hương Diệp ngây ngẩn nghĩ, không phải cô lại xuyên qua rồi chứ?
Bên tai truyền đến tiếng hít thở đều đều, Hương Diệp vội quay đầu, lại thấy Ngọc Sanh Hàn đang ngủ bên cạnh cô, lông mi thật dài khẽ lay động, chân mày cũng nhíu chặt.
Theo bản năng vươn tay, muốn vuốt chân mày cho hắn, đột nhiên, nhìn những ngón tay thon dài gầy mảnh của mình, không kìm được mà sửng sốt, hình như có gì đó khác lạ, Hương Diệp vùng dậy, đạp lên tấm thảm nhung mềm mại dưới chân, bước tới phòng tắm bên trong phòng ngủ, trong chiếc gương, phản chiếu rõ ràng hình ảnh một cô gái.
Không phải là Tần Hương Diệp, mà là Hoa Hương Dư.
Hoa Hương Dư vẫn giữ dáng vẻ khi hai mốt tuổi, so với Tần Hương Diệp, trông có mảnh mai gầy guộc hơn một chút.
Hương Diệp sửng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-si-hoang-hau/1618613/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.