Hương Diệp nghe vậy, chỉ nhàn nhạt liếc cô ta một cái, giống như là không hiểu tại sao.
Quan Niệm Nhã lại nói, “Người trong cung đều biết ngươi đã trở lại, một kẻ còn không được tính là người của Hoàng thượng như ta, căn bản không thể so với ngươi… Chẳng qua chỉ là biết chăm sóc hoa cỏ, có gì đặc biệt hơn người.” Câu cuối cùng, Quan Niệm Nhã nhỏ giọng nói, nhưng Hương Diệp vẫn nghe thấy, gương mặt vẫn thanh lãnh như trước, dường như chẳng chút quan tâm.
Quan Niệm Nhã thấy vậy, trong lòng càng thêm bất mãn, hôm qua mới chỉ một ngày, trong cung này trên dưới đều đã biết Hoàng hậu trước đã quay lại, ai cũng mong chờ thấy nàng bị đuổi ra khỏi cung thế nào đúng không. Dù nàng không hận nổi Hương Diệp, cũng thưởng thức khí chất của nàng ta, nhưng mà nghe những lời của đám cung nhân kia, trong lòng vẫn không tài nào cam tâm.
Muốn học tỉa tót hoa cỏ, nhưng mới chỉ một chậu hoa nhỏ thôi đã khiến nàng bị người ta chê cười rồi!
“Cắt tỉa hoa, phải chú ý làm sao tỉa ra được hình thái của nó.” Hương Diệp không để ý đến trong lòng Quan Niệm Nhã đang nghĩ gì, tiếp tục giải thích, động tác trên tay ưu nhã, thanh nhàn.
Khóe mắt liếc thấy bàn tay không còn chút sắc hồng nào của Quan Niệm Nhã, chắc là do đông lạnh đến mức hơi phiếm xanh, trời lạnh thế này còn tỉa hoa trong đình, không biết là cô ta ngốc hay là ngớ ngẩn nữa.
Móc từ trong ngực ra một miếng noãn ngọc, Hương Diệp đưa ngọc cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-si-hoang-hau/1618593/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.