“Đúng đó, Hương Nại tỷ, tỷ về nghỉ ngơi một lát đi.”
“Yên tâm đi, chúng ta sẽ biểu diễn thật tốt.”
Đám cô nương kia cũng kéo tới, Hương Nại Nhi bất đắc dĩ, gần như bị mấy người kia nhét lên xe ngựa, trước khi lên xe, vẫn không nhịn được dặn dò, “Có chuyện gì phải sai người báo cho ta biết ngay.”
Cô không phải là người thích dông dài như vậy, chẳng qua là mấy ngày nay có chút bất an.
Lam Điền mỉm cười gật đầu một cái, lúc này, tên bổ đầu mặt tròn đột nhiên lon ton chạy tới, nhìn Hương Nại Nhi hỏi, “Hương cô nương, cô định về?”
“Mặt tròn, ngươi tới đúng lúc lắm, ta về Hầu phủ một chuyến, ngươi ở đây trông coi cho cẩn thận.” Hương Nại Nhi kêu một tiếng, tên mặt tròn kia lúc này mới đau khổ nói: “Đã bảo là đừng gọi ta như vậy rồi mà..”
Quay ra nhìn Hương Nại Nhi, mặt mày lại tươi cười, “Hương cô nương cứ yên tâm, có ta cùng các huynh đệ ở đây, bảo đảm không ai dám tới gây chuyện.”
Hương Nại Nhi liếc nhìn mặt tròn, lầu bầu nói, “Mong là vậy.”
Xe ngựa đi xa rồi, Lam Điền cùng đám tỷ muội chuẩn bị mở cửa, không thấy được, ở đầu đường, có một cặp mắt đang nhìn nàng chằm chằm, đáy mắt đong đầy thâm ý.
“Liên Y cô nương, trên lầu có vị đại nhân mời lên xướng khúc.”
“Trên lầu là ai?”
“Nói kêu là Minh công tử.”
“Ta biết rồi, ngươi đi báo lại, một lúc nữa ta lên.”
Liên Y đi vào hậu các lấy đàn tỳ bà, vào sương phòng ở lầu hai, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-si-hoang-hau/1618516/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.