Bên kia, tiệc đã tan, sắc trời gần đen, Hương Diệp cùng Ngọc Sanh Hàn trở về đổi một thân quần áo nhẹ nhàng, Ngọc Sanh Hàn lần đầu tiên tự mình mặc quần áo, tóm lại là không được phẳng phiu chỉnh tề cho lắm, Hương Diệp thấy vậy, bước tới định giúp hắn sửa sang lại vạt áo, Ngọc Sanh Hàn mắt lạnh hơi đảo, nhẹ nhàng tránh người ra, không để cho cô đụng vào.
Tay của Hương Diệp khựng lại giữa không trung, trong lòng một trận khó hiểu, sao lại cảm thấy như, hắn đang dỗi vậy?
Đang muốn nói gì đó, lại nghe thấy bên ngoài cửa sổ, một tiếng kêu như tiếng quạ đen không được hài hòa lắm cất lên…
Hương Diệp bước tới, đẩy cửa sổ ra, mặt đầy hắc tuyến nhìn Tần Khê đang đứng ở ngoài cửa sổ, thấy cô, lén lén lút lút nói, “Hai người nhanh lên đi, thuyền đã chuẩn bị xong rồi ~”
Ở địa bàn của mình, có cần phải làm ra vẻ như ăn trộm thế không?
Ba người qua mắt được hộ vệ, len lén đến bờ biển, Tần Khê kéo cái thuyền nhỏ đã sai người chuẩn bị trước ra, ba người lên thuyền, bảo lái đò đi về hướng đảo Lam Ngọc, thừa dịp trời còn chưa tối, trên biển vẫn còn thấy ánh sáng.
“Tiểu ca, ta đã nói rồi đấy, không lên bờ, thả mấy người xuống là ta đi luôn đấy ~” Lái đò là ngư dân ở vùng này, cũng không dám đến gần đảo Lam Ngọc quá, nếu không phải là người này chi ngân lượng đủ nhiều, hắn cũng không làm chuyện này.
“Được rồi được rồi, đến bờ thì người để chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-si-hoang-hau/1618409/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.