Cầm chiếc khăn mềm bên cạnh lên, cẩn thận lau chùi da thịt nơi cổ, nhiều điểm hồng hồng, qua một tầng hơi nóng càng thêm mỹ loạn trên da thịt.
Ngọc Sanh Hàn mượn dược tính mà dùng sức mạnh với mình, cô mặc dù không thể nào tiếp nhận, nhưng cũng không phải không thể hiểu, nhìn đấy sự bất đắc dĩ cùng khổ sở sâu sắc trong mắt hắn, cô cũng không có cách nào oán hắn, có lẽ cô chỉ là một quân cờ để hắn phản kháng lại mẫu thân của mình, nhưng cô biết, tự đáy lòng hắn thật sự thật lòng với cô.
Hương Diệp không oán, vốn là vô dục vô cầu, chỉ mong được phụng bồi đám hoa hoa cỏ cỏ của mình, yên lặng sống qua ngày, chỉ vậy là đủ rồi, những thứ rắc rối bên trong ngự hoa viên kia, bây giờ cô không muốn để ý tới.
Chẳng qua là, cho dù không nguyện ý, cuối cùng cũng vẫn bị kéo vào rồi.
Thở dài, Hương Diệp ngâm cả người vào trong nước, nửa gương mặt ngập trong nước, ùng ục ùng ục thổi bọt, trong đầu nghĩ đến một Ngọc Sanh Hàn khác, người đàn ông băng hàn như sương đó, hắn có lẽ cũng nhìn ra cô rất khó chịu với dấu hôn trên gáy nên mới tặng nội thất lại cho mình đây.
Thật đúng là biết mua chuộc người khác! Hương Diệp hừ lạnh trong lòng.
Đêm đó, tin tức Hương Diệp ngủ lại Thi Ngưng điện đã truyền đi khắp hoàng cung, cuối cùng đến khuya cũng truyền đến trong tai người nào đó đã hân hoan chờ muội muội trở về cả buổi chiều mà không thấy.
Hương Diệp nhìn chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-si-hoang-hau/1618376/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.