“Cuộc gọi đến…”
Trên gương mặt khôi ngô của người đàn ông trẻ xuất hiện một cái nhíu mày. Cuộc gọi bất ngờ của lão cáo già ấy vào nửa đêm, chắc chắn là điềm báo của một sự việc chẳng lấy gì làm may mắn. Mặc dù trong đầu không ngừng suy tính, người đàn ông vẫn tóm lấy điện thoại và ấn nhận cuộc gọi.
“Con nghe đây, chú.”
Chăm chú lắng nghe giọng nói trong điện thoại một hồi, sắc mặt của người đàn ông càng lúc càng khó coi.
“Con đã nói với chú rồi, cái lão già bệnh hoạn ấy thể nào cũng có ngày gây nên họa cho mà xem.”
Đáp lại người đàn ông là một tràng từ ngữ tục tĩu ở phía bên kia đầu dây điện thoại.
“Chết tiệt! Chú cũng đâu có ngờ thằng chó đó đã bảy mươi tuổi rồi mà còn lắm trò được như vậy!”
“Chú cứ bình tĩnh, việc trước mắt rất quan trọng. Lão già kia đang ở đâu rồi?”
“Tất nhiên là cúp đuôi chạy về nhà với vợ rồi.”
“Vậy thì tốt, chú chỉ cần đảm bảo nó giữ mồm miệng sạch sẽ, mọi chuyện còn lại con sẽ có cách dàn xếp… Chú nghe kỹ từng lời con nói đây…”
- -- ------ ------ --------
- Lam biết chuyện gì chưa?
Khi Lam trở về từ chỗ thầy giáo hướng dẫn luận văn, chị Thảo và cô bạn Lương Mai đang túm lại giường cô bàn tán chuyện gì đó trên điện thoại.
- Gì thế Mai? - Hải Lam vội đặt tập tài liệu lên bàn rồi quay sang gia nhập vào hội bà tám.
- Này Lam, một nữ nhân viên của chuỗi khách sạn Thiên An thuộc tập đoàn Phúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-se-no-chi-can-em-van-tin/126796/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.