🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Văn phòng tư vấn luật Bách Việt.

Đây rõ ràng là một tấm card-visit được ai đó kẹp bừa vào trong sách để đánh dấu trang. Có lẽ ai đó chính là anh chàng lạ mặt điển trai hôm trước ở thư viện của khoa. Dù sao thì anh ta cũng là người cuối cùng đọc cuốn sách, trước khi chuyển nó qua cho Hải Lam.

Lẽ nào anh ta là người của công ty Bách Việt?

Nhắc tới Bách Việt, một cái tên vừa lạ vừa quen ngay lập tức hiện lên trong đầu cô. Duy Bách.

Duy Bách là một giai thoại nổi như cồn ở khoa Luật trường Đại học X, dường như chỉ cần là sinh viên của khoa cách đó năm, sáu khóa thì đều đã từng nghe nhắc tới cái tên này. Thủ khoa “kép” cả đầu vào lẫn đầu ra, luôn đạt thành tích xuất sắc trong quá trình học tập, từng có một vài đề tài nghiên cứu khoa học được xuất hiện trên các trang báo pháp lý chính thống trong nước, nhận về vô số tán thưởng của giới chuyên môn.

Sau khi tốt nghiệp đại học hai năm, Duy Bách cùng với một người bạn chiêu mộ một số nhân tài trẻ của ngành luật, thành lập nên công ty luật Bách Việt. Tên tuổi của Duy Bách đã khiến nó nhận được nhiều sự chú ý của giới luật sư trong thành phố. Chẳng mấy chốc, công ty trẻ này đã thành lập được nhiều chi nhánh khác nhau, tập trung giải quyết các khâu pháp lý từ đơn giản đến phức tạp nhất.

Tất cả những điều này đều là do Hải Lam nghe được từ các tiền bối, bởi khi cô trở thành sinh viên của khoa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-se-no-chi-can-em-van-tin/126791/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hoa Sẽ Nở, Chỉ Cần Em Vẫn Tin
Chương 2: Duy Bách. Lâm Bách
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.