Mấy người họ đứng chờ Nguyễn Tuấn Kiệt khoảng gần mười phút, Nguyễn Như Hoa đang thất thần nhìn cái mũ vừa bẩn vừa rách trong tay thì nghe tiếng gọi:
- Bông Hoa ới. - Theo phản xạ có điều kiện nó quay ra nhìn. Bị gọi thế nhiều quá thành quen luôn rồi.
Vừa ngẩng đầu lên thì nghe tiếp:
- Mày thật đấy à? Ra đây tao bảo.
Là con bé Hạnh lớp Hoa, hai đứa cũng khá thân nhưng không thể so với Tú Anh được. Nó nhìn ba người đang đứng bên cạnh rồi đi ra phía bạn.
- Mày đi chơi với anh Khôi đấy à? Sao bảo không có ý đồ gì với người ta? - Hạnh hỏi.
- Hả?? Không phải... - Hoa định giải thích.
- Không cái gì? Thế mày là yêu anh nào đấy?Anh Đăng Khôi hả? - Hoa còn chưa nói được một câu đã bị Hạnh cắt ngang.
- Ơ không.. - Hoa định giải thích rõ ràng, nhưng còn chưa kịp nói thì nó đã chen vào tiếp:
- Thế anh Minh Khôi á? Tao tưởng mày không quen anh ấy?
Cái con này tự nhiên hôm nay làm sao mà nói liên mồm thế không biết, chắc thấy có chuyện hóng hớt được nên hưng phấn quá độ.
- Mày dở à tao đi cùng anh trai. - Hoa bất lực, nói nhanh.
- Đâu làm gì thấy anh mày? - Hạnh ngó ra chỗ ba người kia.
- Đang ch... - Nó đang trình bày thì đã nghe giọng Tú Anh vọng lại.
- Bông ơi, tớ đến rồi đây.
Tú Anh với anh Kiệt đi từ hướng đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-sau-rieng-va-anh-dua-hau/2965517/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.