Sau Tết là ai lại vào việc nấy.
Nguyễn Như Hoa cũng phải lao đầu vào mà học. Nói thì nói vậy chứ thật ra cái tầm tuổi nó lúc đó ấy mà, nào có chịu chỉ học hành chăm chỉ thôi được, vẫn đi “đu đưa” tít lắm.
Một giờ chiều thứ bảy, trời nắng, Tú Anh chở Hoa đi... xin nhót. Địa điểm cách nhà cô khoảng một cây số. Hai đứa xin xong thì đứng ở gốc cây vặt hăng say. Khổ nỗi, chủ nhà lại trồng cây ngay bên cạnh bờ ao, khiến cho việc thi hành nhiệm vụ bị cản trở.
Chẳng hiểu là do vấp vào đâu mà Tú Anh suýt thì lao thẳng xuống ao. Cũng may là Hoa nhanh tay lẹ mắt tóm bạn lại, hất nó vào trong. Mà đau đớn thay, anh hùng vừa cứu người xong thì bay thẳng xuống nước, bonus thêm một tiếng kêu thất thanh thảm thiết.
Ôi, cuộc đời này, biển thì đi nhiều lần rồi chứ ao.... vẫn là lần đầu trải nghiệm. Nắng thì nắng là thế, nhưng nước vẫn lạnh tê da đầu. Tú Anh hoảng hốt còn chưa biết làm thế nào. Bác chủ nhà nghe tiếng thì vội vàng chạy ra:
- Hai đứa bây mần răng mà la to dữ hầy?
- Bác ơi, cái Hoa nó bị rơi xuống ao. Bác cứu nó với. Nhanh nhanh bác ơi không nó chết đuổi mất. - Tú Anh đứng trên bờ sợ quá, nước mắt ngắn nước mắt dài đã thi nhau chảy ra rồi, cuống cuồng bảo bác chủ nhà nhanh lên.
- Chân cháu chạm đến đáy rồi bác ơi. Không chìm được. Bác kéo cháu lên với. - Hoa định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-sau-rieng-va-anh-dua-hau/2965512/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.