Tôi chính là Dưa Hấu trong truyền thuyết đây.
Sau đây tôi sẽ kể một vài sự kiện nho nhỏ.
Đầu tiên là việc gọi tôi bằng “anh” của Hoa Sầu Riêng.
Chuyện bắt đầu từ khi ba anh em tôi chơi game vô tình ghép đội với em gái của anh Kiệt.
Từ hôm đó, ngày nào Nguyễn Như Hoa cũng nằng nặc đòi đi theo chúng tôi.
Và cũng không biết từ lúc nào, nó “sùng bái” tài chơi game của ông anh trai Dương Minh Khôi nhà tôi đến nỗi gọi ổng là “anh Hero”.
Bình thường khi có bốn anh em chơi, thì tôi với anh Kiệt sẽ đi theo một hướng, bốn người chia thành hai nhóm, đi cách nhau một đoạn nhỏ để dễ yểm hộ cho nhau.
Hoặc khi thiếu một người thì Hoa cũng lôi kéo bạn mình vào chơi cùng. Nói chung là không ai bị lẻ loi cả, việc bốn người trong đội cùng sống đến cuối trận cũng không có gì là lạ.
Cho đến một hôm, anh Kiệt bận công việc, bạn của Hoa cũng không online. Ba người chúng tôi ghép team ngẫu nhiên.
Chơi đến trận thứ ba, người ghép chung là một cô gái.
Mới vào, Hoa đi đâu đó nên treo máy, chỉ có hai anh em thỉnh thoảng nói vài câu. Cô gái kia hỏi tuổi hỏi tên như kiểu muốn làm quen mặc dù chỉ chơi cùng một trận. Lúc đầu còn gọi bằng số trong trận, sau khi hỏi xong thì chuyển sang gọi bằng anh luôn. Con gái sao lại dễ dãi như vậy chứ? Nhưng trách sao được, chơi game chỉ cần nghe giọng để bắt hình rong là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-sau-rieng-va-anh-dua-hau/2965499/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.